Bao lần trở về, mình đã muốn cùng bạn lang thang chợ hoa Nhật Tân vào lúc trời rạng sáng, để cùng ngắm những cành hoa đủ màu đủ sắc còn đẫm sương đêm, nồng nàn hương…
Bao lần trở về, mình đã muốn cùng bạn chầm chậm theo sau gánh hàng hoa, chỉ vì màu vàng đến nao lòng của cúc mùa thu phía sau tấm lưng ong cần mẫn của những người chị, người cô đang âm thầm làm đẹp cho thành phố…
Bao lần trở về, mình đã muốn cùng bạn lang thang nơi phố nhỏ thoang thoảng hương ngâu. Một ngọn đèn in hình những bông hoa loa kèn nghiêng đầu duyên dáng sau ô cửa nhỏ khuất tấm rèm lay nhẹ…
Bao lần trở về, mình đã muốn cùng bạn lang thang làng nhỏ ven đê, chợt một hồ sen hiện ra, búp sen, nụ sen e ấp, trinh bạch…
Bao lần trở về là bao lần mình mong muốn… cũng là bao lần mình lại một mình như thế…
Bạn có biết không…
Ở Sài Gòn không có cái lạnh se sắt để giữ cho màu tím violet không héo nhàu. Ở Sài Gòn không có màn mưa bụi để giữ cho violet vẻ tươi tắn dịu dàng. Ở Sài Gòn khó tìm thấy vài cành lay ơn trắng muốt để cùng violet trong chiếc bình pha lê trong vắt. Nhưng… ở Sài Gòn luôn có nỗi nhớ mùa đông Hà Nội. Nhớ những sớm mùa đông mù sương, gió lạnh làm ta lười biếng, chỉ muốn nằm trong chăn ấm, bật ngọn đèn nhỏ đầu giường… Ánh sáng ấm áp soi lên trang sách của một cuốn truyện ngẫu nhiên có được trong tầm tay. Những dòng chữ lướt qua không để lại nhiều ý nghĩa. Với tay bật tivi mà âm thanh để số 0, những hình ảnh lướt qua không đọng lại gì trong trí nhớ. Ánh mắt chợt dừng lại ở những cành violet bên tấm rèm màu mây… Nhớ nhớ một ai, tiêng tiếc một điều gì…
Cuộn mình trong chăn ấm, tưởng có thể chìm vào giấc ngủ. Nhưng bỗng hiện lên rõ ràng, một gương mặt thân thương, một giọng nói trìu mến, một ánh mắt ấm áp, trái tim chợt thắt lại, dịu dàng…
Cám ơn bạn thân yêu! Quá hiểu mình nên bạn đã không mất công gởi vào những cành violet. Trên đường đi làm qua chợ hoa Quảng Bá, sắc hoa yêu thích của mình làm bạn không đừng được, chụp vội vài tấm ảnh rồi gởi cho mình mà không ngờ rằng mình đang thèm đến chết đi được, cái màu tím mỏng manh của ngày đông Hà Nội…
Mà này, bạn có biết mình còn ước thêm một điều gì nữa không?…
ech_tam_bot says
ở sài gòn ….nghe mưa …lại nhớ mưa trắng đêm tháng 5 , mưa chiều tháng 6 hà nội
ngong_do says
Tình xa … không phải khoảng cách hay thời gian … bởi lẽ … cái “tôi” quá lớn để đẩy cả hai đi xa …