1.Amanda - If I Open Up My Heart To You
“Hãy tin là mình được yêu trong khoảnh khắc này, nhưng đừng chắc rằng mình sẽ được yêu mãi mãi”
Nó hoàn toàn bị thuyết phục bởi câu nói trong bài viết của Anh mà Nó từng đọc được. Có lẽ đây là minh chứng cho tất cả ai đó đã trải qua các cuộc tình đẹp đẽ nhưng không thể đi tới bến bờ của hạnh phúc. Và Anh là một trong số những người như thế. Nó chỉ nghe loáng thoáng Anh từng có bạn gái khoảng một năm về trước nhưng hoàn toàn không hề hay biết gì về mối quan hệ tình cảm quá khứ này của Anh. Đơn giản vì thời gian hơn 3 tháng là quá ít ỏi cho hai trái tim tuy chỉ cách nhau một bức tường lại thường xuyên lướt qua nhau mỗi ngày nhưng ai cũng tỏ thái độ lạnh nhạt như thể đối phương kia vô hình không hề hiện hữu. Anh im lặng, Nó cũng lặng im…
Nó biết Anh, cú chạm mặt của một năm về trước đã để lại ấn tượng không bao giờ quên trong lòng Nó. Còn Anh, có lẽ không một trí nhớ nào trong Anh có thể lưu giữ hình ảnh của Nó. Với Anh, Nó biết mình quá mờ nhạt. Điều đó không quan trọng, quan trọng sau một năm tạm biệt Sài Gòn thì giờ đây Nó đang ở gần Anh, rất gần. Nó thương Anh, tình cảm của “một người xa lạ” dành cho “một người xa lạ”. Mỗi ngày Nó quan tâm Anh, âm thầm và lặng lẽ theo cách của riêng Nó mà Anh không hề hay biết.
Là cách Nó lén lút vào face của Anh để đọc những dòng status trên tường, vài comment xoay quanh bạn bè Anh, mấy bức hình cập nhật mới nhất được Anh post lên. Nó lật qua lật lại từng trang để “ngốn” tất cả những gì có thể đọc, xem tất cả những gì có thể xem. Nó “nghiện” điều đó như thói quen hằng ngày không thể “cai” được mỗi khi bật laptop. Duy nhất một điều Nó không dám, đó là click vào dòng “kết bạn” dù rằng trên đó vài milimet là nụ cười cực kỳ thân thiện và gần gũi của Anh.
Là kiểu Nó ngóng Anh mỗi sáng trước khi Anh đi làm chỉ bằng âm thanh cảm nhận qua đôi tai khi Nó chẳng dám ló đầu ra ngoài. Âm thanh của tiếng chìa khóa lách cách, âm thanh của cánh cổng kéo ầm ĩ, âm thanh của chiếc xa máy rồ ga khi khởi động.
Là âm thầm Nó đợi Anh mỗi tối khi đồng hồ chạy quá 12h đêm mà Anh vẫn biệt tăm. Nó sốt ruột, Nó lo lắng, Nó bồn chồn không nguôi dù biết rằng tính chất công việc của Anh là thường xuyên phải đi về khuya vì đón khách. Nó ghét sự thật phũ phàng khi phòng trọ chỉ như quán nước ven đường còn sân bay mới thực sự là nơi góp mặt thường xuyên của Anh. Là bực bội khi thấy Anh phì phèo khói thuốc, Nó sợ sự độc hại sẽ ăn mòn sức khỏe và vẻ mặt điển trai mà Anh đang sở hữu.
Có những điều Nó không lý giải được, đó là khi Nó đấu tranh để né tránh Anh, đẩy Anh ra xa cuộc sống của Nó, cố Delete suy nghĩ về Anh mỗi ngày. Nhưng rồi có lúc Nó muốn gần Anh, muốn là một người bạn đúng nghĩa của Anh, muốn được chia sẻ cùng Anh mọi chuyện giữa bộn bề cuộc sống nơi đất khách xa lạ, muốn mua của Anh chút thời gian đưa Nó khám phá Sài Gòn, được trò chuyện, được lượn lờ đường phố, được ăn những món mới lạ, được xem mấy bộ phim thú vị, được nhìn thấy nụ cười bình yên trên gương mặt Anh. Hơn hết Nó muốn nói rõ với Anh một sự thật “Này Anh, cảm xúc về em dành cho Anh chưa đủ lớn để khẳng định một chữ "YÊU", chưa đủ nhiều để nói rằng "THÍCH", đơn giản chỉ là "QUAN TÂM"... Em "THƯƠNG" Anh nên em "QUAN TÂM" Anh...được không Anh?”
2.Fiona Fung - A Little LoveNó hoàn toàn bị thuyết phục bởi câu nói trong bài viết của Anh mà Nó từng đọc được. Có lẽ đây là minh chứng cho tất cả ai đó đã trải qua các cuộc tình đẹp đẽ nhưng không thể đi tới bến bờ của hạnh phúc. Và Anh là một trong số những người như thế. Nó chỉ nghe loáng thoáng Anh từng có bạn gái khoảng một năm về trước nhưng hoàn toàn không hề hay biết gì về mối quan hệ tình cảm quá khứ này của Anh. Đơn giản vì thời gian hơn 3 tháng là quá ít ỏi cho hai trái tim tuy chỉ cách nhau một bức tường lại thường xuyên lướt qua nhau mỗi ngày nhưng ai cũng tỏ thái độ lạnh nhạt như thể đối phương kia vô hình không hề hiện hữu. Anh im lặng, Nó cũng lặng im…
Nó biết Anh, cú chạm mặt của một năm về trước đã để lại ấn tượng không bao giờ quên trong lòng Nó. Còn Anh, có lẽ không một trí nhớ nào trong Anh có thể lưu giữ hình ảnh của Nó. Với Anh, Nó biết mình quá mờ nhạt. Điều đó không quan trọng, quan trọng sau một năm tạm biệt Sài Gòn thì giờ đây Nó đang ở gần Anh, rất gần. Nó thương Anh, tình cảm của “một người xa lạ” dành cho “một người xa lạ”. Mỗi ngày Nó quan tâm Anh, âm thầm và lặng lẽ theo cách của riêng Nó mà Anh không hề hay biết.
Là cách Nó lén lút vào face của Anh để đọc những dòng status trên tường, vài comment xoay quanh bạn bè Anh, mấy bức hình cập nhật mới nhất được Anh post lên. Nó lật qua lật lại từng trang để “ngốn” tất cả những gì có thể đọc, xem tất cả những gì có thể xem. Nó “nghiện” điều đó như thói quen hằng ngày không thể “cai” được mỗi khi bật laptop. Duy nhất một điều Nó không dám, đó là click vào dòng “kết bạn” dù rằng trên đó vài milimet là nụ cười cực kỳ thân thiện và gần gũi của Anh.
Là kiểu Nó ngóng Anh mỗi sáng trước khi Anh đi làm chỉ bằng âm thanh cảm nhận qua đôi tai khi Nó chẳng dám ló đầu ra ngoài. Âm thanh của tiếng chìa khóa lách cách, âm thanh của cánh cổng kéo ầm ĩ, âm thanh của chiếc xa máy rồ ga khi khởi động.
Là âm thầm Nó đợi Anh mỗi tối khi đồng hồ chạy quá 12h đêm mà Anh vẫn biệt tăm. Nó sốt ruột, Nó lo lắng, Nó bồn chồn không nguôi dù biết rằng tính chất công việc của Anh là thường xuyên phải đi về khuya vì đón khách. Nó ghét sự thật phũ phàng khi phòng trọ chỉ như quán nước ven đường còn sân bay mới thực sự là nơi góp mặt thường xuyên của Anh. Là bực bội khi thấy Anh phì phèo khói thuốc, Nó sợ sự độc hại sẽ ăn mòn sức khỏe và vẻ mặt điển trai mà Anh đang sở hữu.
Có những điều Nó không lý giải được, đó là khi Nó đấu tranh để né tránh Anh, đẩy Anh ra xa cuộc sống của Nó, cố Delete suy nghĩ về Anh mỗi ngày. Nhưng rồi có lúc Nó muốn gần Anh, muốn là một người bạn đúng nghĩa của Anh, muốn được chia sẻ cùng Anh mọi chuyện giữa bộn bề cuộc sống nơi đất khách xa lạ, muốn mua của Anh chút thời gian đưa Nó khám phá Sài Gòn, được trò chuyện, được lượn lờ đường phố, được ăn những món mới lạ, được xem mấy bộ phim thú vị, được nhìn thấy nụ cười bình yên trên gương mặt Anh. Hơn hết Nó muốn nói rõ với Anh một sự thật “Này Anh, cảm xúc về em dành cho Anh chưa đủ lớn để khẳng định một chữ "YÊU", chưa đủ nhiều để nói rằng "THÍCH", đơn giản chỉ là "QUAN TÂM"... Em "THƯƠNG" Anh nên em "QUAN TÂM" Anh...được không Anh?”
Một chút thương làm cho tình yêu thêm ấm,
Một chút nhớ làm cho tình yêu thêm nồng,
Một dấu lặng cho tình yêu êm ả.
Thế đó, vậy là hôm nay những cảm xúc chợt từ đâu ùa về. Lấn át tất cả. Nó đang sống trong cái hạnh phúc riêng nho nhỏ của nó. Chợt cảm thấy sao mà yêu cuộc đời đến thế, sao mà yêu ai đó đến như vậy. Hạnh phúc, niềm vui của nó chỉ là những dòng tin nhắn nhẹ nhàng, một chút gì đó quan tâm từ hắn thôi. Nhỏ bé thế, giản dị thế thôi. Có đôi lúc, nó cảm thấy thật sự bất an, nó lo lắng một điều gì đó mơ hồ. Nó sợ, nó sợ ai đó cướp mất niềm vui, hạnh phúc trên tay nó. Nó không dám nghĩ đến thật xa vời về chuyện tình cảm, vì không ai có thể biết trước được tương lai. Nó giận hắn, chỉ vì sự vô tâm của hắn.... chỉ vì những dòng tin nhắn của hắn.... chỉ vì hắn mà thôi. Vì nó đang giận hắn nên nó cau có, ngồi yên một mình nghe nhạc. Và cả suốt ngày hum đó nó không thèm đọc 1 chữ nào trong cuốn sách dày cộm mà nó tự hứa sẽ đọc hết tất cả.... thế là, giống như một dấu lặng, tình yêu của nó và hắn cũng cần có những phút giây yên bình. Để cho 2 đứa suy nghĩ về chính mình.... đôi lúc muốn kết thúc để khỏi mệt mỏi. Thế mà lại không làm được chỉ vì lí trí không thắng nổi con tim
Tình yêu của nó đã nhiều lắm rồi, nó luôn hi vọng, luôn mơ tình yêu đó như một vòng tròn, không có điểm mở đầu và không có điểm kết thúc. Thật ra, nhiều lúc cũng chán lắm. Có lẽ do nó mong chờ quá nhiều từ hắn, hi vọng quá nhiều.... nên đôi lúc mới hụt hẫng đến như vậy....
Tự nhủ mình đừng hi vọng quá nhiều, nhưng tại sao niềm tin nó dành cho hắn lại lớn đến như vậy... điều đó liệu có tốt không? tình yêu ơi, ta thua mi thiệt rồi!!!
3.Ellie Goulding- LightsMột chút nhớ làm cho tình yêu thêm nồng,
Một dấu lặng cho tình yêu êm ả.
Thế đó, vậy là hôm nay những cảm xúc chợt từ đâu ùa về. Lấn át tất cả. Nó đang sống trong cái hạnh phúc riêng nho nhỏ của nó. Chợt cảm thấy sao mà yêu cuộc đời đến thế, sao mà yêu ai đó đến như vậy. Hạnh phúc, niềm vui của nó chỉ là những dòng tin nhắn nhẹ nhàng, một chút gì đó quan tâm từ hắn thôi. Nhỏ bé thế, giản dị thế thôi. Có đôi lúc, nó cảm thấy thật sự bất an, nó lo lắng một điều gì đó mơ hồ. Nó sợ, nó sợ ai đó cướp mất niềm vui, hạnh phúc trên tay nó. Nó không dám nghĩ đến thật xa vời về chuyện tình cảm, vì không ai có thể biết trước được tương lai. Nó giận hắn, chỉ vì sự vô tâm của hắn.... chỉ vì những dòng tin nhắn của hắn.... chỉ vì hắn mà thôi. Vì nó đang giận hắn nên nó cau có, ngồi yên một mình nghe nhạc. Và cả suốt ngày hum đó nó không thèm đọc 1 chữ nào trong cuốn sách dày cộm mà nó tự hứa sẽ đọc hết tất cả.... thế là, giống như một dấu lặng, tình yêu của nó và hắn cũng cần có những phút giây yên bình. Để cho 2 đứa suy nghĩ về chính mình.... đôi lúc muốn kết thúc để khỏi mệt mỏi. Thế mà lại không làm được chỉ vì lí trí không thắng nổi con tim
Tình yêu của nó đã nhiều lắm rồi, nó luôn hi vọng, luôn mơ tình yêu đó như một vòng tròn, không có điểm mở đầu và không có điểm kết thúc. Thật ra, nhiều lúc cũng chán lắm. Có lẽ do nó mong chờ quá nhiều từ hắn, hi vọng quá nhiều.... nên đôi lúc mới hụt hẫng đến như vậy....
Tự nhủ mình đừng hi vọng quá nhiều, nhưng tại sao niềm tin nó dành cho hắn lại lớn đến như vậy... điều đó liệu có tốt không? tình yêu ơi, ta thua mi thiệt rồi!!!
Hôm qua em mới đọc được 1 câu rất hay: Nếu một ngày ta bỗng chán nhau thì hãy nhắm mắt chứ đừng buông tay. Hình như là em còn đọc nó cho anh nghe thì phải. Thế mà mới hôm qua, hôm nay. Nói hôm nay thì nghe có vẻ lâu quá mới có 1 tiếng thôi em đã có cảm giác bị tuột mất tay anh rồi. Tình yêu của 2 đứa nói ngắn thì không hẳn mà dài tới mứa vài năm thì vẫn chưa, nhưng mà đắng, cay, mặn, ngọt thì đã đủ, còn những vị là lạ nữa mà chỉ khi yêu anh em mới được nếm. Em tự hào vì có anh bên cạnh, tự hào vì tình yên 2 đứa. Mọi người cũng vậy, ai cũng chúc phúc cho tình yêu của em và anh. Chưa bao giờ em cảm thấy an tâm về tình yêu của mình tới thế.
Yêu anh em có cảm giác yêu và được yêu, được giận hờn nũng nịu, được trách móc vu vơ mà không lo bị giận, nhiều khi em nghĩ chắc chỉ có anh mới chịu được em thôi. Mà hình như là thế thật, mẹ và cô em gái của em cũng đã xác nhận điều này. Yêu anh, em biết thế nào là mong, nhớ, đợi, chờ được nghe giọng nói thầm thì của anh trong đêm qua điện thoai. Và được nghe anh nói câu Anh yêu em, được nhận lời chúc của anh mỗi sáng, và được anh chúc ngủ ngon mỗi đêm.
Yêu anh, em được nhận sự quan tâm lo lắng của anh mỗi chuyện nhỏ nhất dù có những lúc không ở cạnh em mỗi khi em cần nhưng vẫn làm em ấm lòng vì tình yêu căng đầy ấy. Yêu anh, được nhìn anh người đàn ông tương lai của em vào bếp, tự tay chuẩn bị nấu cho em những món ăn em chưa từng được nếm qua bao giờ. Em nhớ và yêu những phút giây như thế.
Mới hôm qua lúc ngồi cạnh anh, săm soi xem còn chỗ nào chưa chê không, em phát hiện ra 1 mùi hương rất lạ của anh mà em tin chắc là sẽ chẳng có ai có, mùi gỗ thông. Anh nhất quyết là không phải, còn em nhất quyết là mùi gỗ thông và thế là anh phải chấp nhận cái sự thật đấy, nhưng mà em thích cái mùi này, cài mùi thơm thơm là lạ. Mỗi lần gần anh em lại thích được chạm mũi vào làn da ấy thật lâu và được ngất ngây trong cái hương gỗ thông của cái nắng gió vất vả này của anh. Em sợ có ngày nó biến mất, người đàn ông có làn da mùi gỗ thông của em à
Hôm nay vì 1 chuyện không đâu em và anh lại giận nhau, nhưng chưa được 15’ anh nhắn tin xin lỗi, em đã khóc khi nhận được tin nhắn ấy. Lần nào cũng là anh nhường nhịn em. Hôm nay em đã sai vì đã nặng lời với anh, mọi chuyện đã nguôi ngoai rồi sao em vẫn buồn thế. Anh à, từ hôm nay em và anh sẽ không vô cớ như ngày hôm nay nữa nhé, em hứa sẽ không như hôm nay để anh buồn, anh cũng thế nhé, phải tin em. Người ta nói cuộc sống có bao lâu mà hững hờ, vì thế đừng nên lãng phí quãng thời gian này vì những chuyện như thế anh nhé. Nhớ anh, em sẽ mãi tin anh, bên anh, không bao giờ để tay anh xa tay em như thế nữa đâu.
Anh, sang ngày mới rồi, ngày mai sẽ là ngày mát mẻ và tràn đầy niềm vui, em tin là như thế. Ngày mai và mãi mãi về sau anh mãi là người đàn ông em thương yêu nhất, người đàn ông có làn da mùi gỗ thông.
4.Hoobastank - The ReasonYêu anh em có cảm giác yêu và được yêu, được giận hờn nũng nịu, được trách móc vu vơ mà không lo bị giận, nhiều khi em nghĩ chắc chỉ có anh mới chịu được em thôi. Mà hình như là thế thật, mẹ và cô em gái của em cũng đã xác nhận điều này. Yêu anh, em biết thế nào là mong, nhớ, đợi, chờ được nghe giọng nói thầm thì của anh trong đêm qua điện thoai. Và được nghe anh nói câu Anh yêu em, được nhận lời chúc của anh mỗi sáng, và được anh chúc ngủ ngon mỗi đêm.
Yêu anh, em được nhận sự quan tâm lo lắng của anh mỗi chuyện nhỏ nhất dù có những lúc không ở cạnh em mỗi khi em cần nhưng vẫn làm em ấm lòng vì tình yêu căng đầy ấy. Yêu anh, được nhìn anh người đàn ông tương lai của em vào bếp, tự tay chuẩn bị nấu cho em những món ăn em chưa từng được nếm qua bao giờ. Em nhớ và yêu những phút giây như thế.
Mới hôm qua lúc ngồi cạnh anh, săm soi xem còn chỗ nào chưa chê không, em phát hiện ra 1 mùi hương rất lạ của anh mà em tin chắc là sẽ chẳng có ai có, mùi gỗ thông. Anh nhất quyết là không phải, còn em nhất quyết là mùi gỗ thông và thế là anh phải chấp nhận cái sự thật đấy, nhưng mà em thích cái mùi này, cài mùi thơm thơm là lạ. Mỗi lần gần anh em lại thích được chạm mũi vào làn da ấy thật lâu và được ngất ngây trong cái hương gỗ thông của cái nắng gió vất vả này của anh. Em sợ có ngày nó biến mất, người đàn ông có làn da mùi gỗ thông của em à
Hôm nay vì 1 chuyện không đâu em và anh lại giận nhau, nhưng chưa được 15’ anh nhắn tin xin lỗi, em đã khóc khi nhận được tin nhắn ấy. Lần nào cũng là anh nhường nhịn em. Hôm nay em đã sai vì đã nặng lời với anh, mọi chuyện đã nguôi ngoai rồi sao em vẫn buồn thế. Anh à, từ hôm nay em và anh sẽ không vô cớ như ngày hôm nay nữa nhé, em hứa sẽ không như hôm nay để anh buồn, anh cũng thế nhé, phải tin em. Người ta nói cuộc sống có bao lâu mà hững hờ, vì thế đừng nên lãng phí quãng thời gian này vì những chuyện như thế anh nhé. Nhớ anh, em sẽ mãi tin anh, bên anh, không bao giờ để tay anh xa tay em như thế nữa đâu.
Anh, sang ngày mới rồi, ngày mai sẽ là ngày mát mẻ và tràn đầy niềm vui, em tin là như thế. Ngày mai và mãi mãi về sau anh mãi là người đàn ông em thương yêu nhất, người đàn ông có làn da mùi gỗ thông.
Trong cuộc sống này, niềm vui thì có nhiều cách để chia sẻ, nhưng nỗi đau khổ thì rất ít, tôi luôn cố gắng để xoay xở với nỗi buồn của mình nhưung lần này tôi không làm được, tôi đã loay hoay trong u ám lâu rồi cũng không thể làm tốt hơn bất cứ việc gì. Giờ tôi phải dũng cảm, mong mọi người hãy giúp tôi.
Tôi muốn gửi tới 1 người ở số điện thoại 090***289 lời nhắn của tôi cũng là những lời tôi đã viết, đã đọc mỗi ngày, nhưng thực không thể dũng cảm để quên đi có thể tôi không quên được người ấy. Nhưng ít nhất tôi sẽ phải học được cách không thể hiện nó ra, vì bây giờ người ấy chỉ coi tôi là vật cản đường, không hơn.
Tình cảm của chúng ta là chén nước, hắt đi rồi không thể lấy lại, nếu không hắt đi thì đầy vơi thế nào thì uống 1 ngụm cũng sẽ cạn là thứ nước tôi luôn sợ sẽ cạn, nên chỉ dám uống từng chút 1, mỗi lần uống là 1 lần đau xót tôi cứ băn khoăn, chén này là chén rượu hay nước mắt nhưng có là gì thì lần này tôi cũng dũng cảm uống cho cạn.
Lời hứa em đã quên là thuỷ tinh xinh đẹp mỏng manh, vỡ rồi thì sắc nhọn, tôi đi đâu cũng không thể tránh khỏi những vết cứa. Tôi đã tin tưởng khi cả thế giới quay lưng lại với tôi thì tôi vẫn còn có em. Hoá ra vẫn là ảo tưởng. Tôi giờ là nhím toàn than là gai sắc nhọn, chỉ mong có thể bảo vệ mình. Nhưng cũng vì thế, mọi ôm ấp xoá dịu đều không tránh khỏi chảy máu. Là như thế đấy, nên em chẳng chạm vào tôi nữa đâu. Em nói em hạnh phúc nếu không có tôi. Um thôi cứ vui vẻ nhé chút niềm tin còn sót lại của tôi em cũng mang đi rồi. Thôi thì em cứ hạnh phúc, dù thâm tâm của tôi hiểu rõ hạnh phúc của em có chút bất hạnh của tôi.
Nhớ lời của tôi, dù có yêu bao nhiêu cũng đừng coi ai đó là cả thế giới, vì khi người đó đi rồi em sẽ chẳng còn gì nữa đâu. Với thế giới em chỉ là 1 người nhưng với tôi em là cả thế giới, ta quá nhỏ bé để giữ những gì ta mơ.
Kt: Tôi - người mãi yêu em
5.Demi Lovato - Give Your Heart a BreakTôi muốn gửi tới 1 người ở số điện thoại 090***289 lời nhắn của tôi cũng là những lời tôi đã viết, đã đọc mỗi ngày, nhưng thực không thể dũng cảm để quên đi có thể tôi không quên được người ấy. Nhưng ít nhất tôi sẽ phải học được cách không thể hiện nó ra, vì bây giờ người ấy chỉ coi tôi là vật cản đường, không hơn.
Tình cảm của chúng ta là chén nước, hắt đi rồi không thể lấy lại, nếu không hắt đi thì đầy vơi thế nào thì uống 1 ngụm cũng sẽ cạn là thứ nước tôi luôn sợ sẽ cạn, nên chỉ dám uống từng chút 1, mỗi lần uống là 1 lần đau xót tôi cứ băn khoăn, chén này là chén rượu hay nước mắt nhưng có là gì thì lần này tôi cũng dũng cảm uống cho cạn.
Lời hứa em đã quên là thuỷ tinh xinh đẹp mỏng manh, vỡ rồi thì sắc nhọn, tôi đi đâu cũng không thể tránh khỏi những vết cứa. Tôi đã tin tưởng khi cả thế giới quay lưng lại với tôi thì tôi vẫn còn có em. Hoá ra vẫn là ảo tưởng. Tôi giờ là nhím toàn than là gai sắc nhọn, chỉ mong có thể bảo vệ mình. Nhưng cũng vì thế, mọi ôm ấp xoá dịu đều không tránh khỏi chảy máu. Là như thế đấy, nên em chẳng chạm vào tôi nữa đâu. Em nói em hạnh phúc nếu không có tôi. Um thôi cứ vui vẻ nhé chút niềm tin còn sót lại của tôi em cũng mang đi rồi. Thôi thì em cứ hạnh phúc, dù thâm tâm của tôi hiểu rõ hạnh phúc của em có chút bất hạnh của tôi.
Nhớ lời của tôi, dù có yêu bao nhiêu cũng đừng coi ai đó là cả thế giới, vì khi người đó đi rồi em sẽ chẳng còn gì nữa đâu. Với thế giới em chỉ là 1 người nhưng với tôi em là cả thế giới, ta quá nhỏ bé để giữ những gì ta mơ.
Kt: Tôi - người mãi yêu em
Khi người ta sống trong tình yêu cuộc sống thêm tươi xinh, ánh mắt thêm chút ngại ngùng và nụ cười rạng ngời trên khuôn mặt. Thoáng ngỡ ngàng trong cảm giác bất chợt, rồi người ta say mê với nó từ thuở nào, khi ấy cuộc sống đầy đủ hơn với tiếng cười xua tan mọi sự buồn phiền, sự sẻ chia giúp người ta vượt qua khó khăn.
Khi người ta mất dần tình yêu bầu trời tự nhiên xám xịt, trời trũng xuống với những đám mây như muốn chút mưa xuống mọi thứ như 1 cơn gió thoảng, khi tới rất yên lành, nhưng khi đi cũng rất nhanh chóng rồi chốn chạy vội vã bao tháng ngày và có thể người ta mong ước phải chi đừng biết nhau trong mỗi nẻo đường đời.
Vậy mà có tình yêu trong sự mất mát mới hay sự sống này đáng trân trọng biết bao, mới thấy tình người mỏng manh nhưng để lại trong tâm trí những khắc khoải tuyệt vời. Nếu tình yêu là 1 đoá hoa thì ngay cả khi tàn lụi nó vẫn đem lại cho người thưởng thức hương thơm đầy lôi cuốn.
6.Dan Byrd - BoulevardKhi người ta mất dần tình yêu bầu trời tự nhiên xám xịt, trời trũng xuống với những đám mây như muốn chút mưa xuống mọi thứ như 1 cơn gió thoảng, khi tới rất yên lành, nhưng khi đi cũng rất nhanh chóng rồi chốn chạy vội vã bao tháng ngày và có thể người ta mong ước phải chi đừng biết nhau trong mỗi nẻo đường đời.
Vậy mà có tình yêu trong sự mất mát mới hay sự sống này đáng trân trọng biết bao, mới thấy tình người mỏng manh nhưng để lại trong tâm trí những khắc khoải tuyệt vời. Nếu tình yêu là 1 đoá hoa thì ngay cả khi tàn lụi nó vẫn đem lại cho người thưởng thức hương thơm đầy lôi cuốn.
Quá khứ rồi cũng chìm dần vào lãng quên hãy thôi đừng khơi dậy nhé, em hãy cất thật sâu vào chiếc hộp xinh xắn mà em từng nói nhé. Rồi sẽ có 1 người thật sự yêu thương em hiểu được giá trị con người em, để trân trọng và chăm sóc, sao mãi cứ giữ những yêu thương trong lòng vậy.
Đã 1 năm 9 tháng 2 ngày rồi đó em, em chẳng thể nào mở lòng cho ai kể từ ngày ấy, cái ngày mà em cố gắng hàn gắn tình yêu đang trên bờ vực thẳm. Anh thông minh, anh lạnh lùng nhưng cũng rất tình cảm. Anh ga lăng và cũng đào hoa. Anh lạnh lùng và anh yêu em, chắc là thế. Chính anh cũng nhắc lại nhiều lần như vậy. Em hạnh phúc, em tin tưởng, đã có lúc em nghĩ không ai hạnh phúc bằng em, vậy mà anh nỡ rời bỏ em với lý do chẳng có lý do gì cả.
Người ta bảo, ta biết rằng cố quên là dễ nhớ nên dặn lòng cố nhớ để mà quên. Nhưng khi yêu em anh không cần phải nhớ mà sao khi không còn anh bên em, em lại phải tập quên.
Một buổi sáng chủ nhật, em tự thưởng cho mình cái thú cà phê 1 mình, em lại quay lại với thói quen ưa thích khi không có vướng bận gì. Em ngồi nhìn ra khoảng không và ngẫm nghĩ em nhé cần bỏ lại những thứ làm trái tim em đau đó để đón nhận những yêu thương mới đó, em mơ!
7.Mariah Carey - Through The RainĐã 1 năm 9 tháng 2 ngày rồi đó em, em chẳng thể nào mở lòng cho ai kể từ ngày ấy, cái ngày mà em cố gắng hàn gắn tình yêu đang trên bờ vực thẳm. Anh thông minh, anh lạnh lùng nhưng cũng rất tình cảm. Anh ga lăng và cũng đào hoa. Anh lạnh lùng và anh yêu em, chắc là thế. Chính anh cũng nhắc lại nhiều lần như vậy. Em hạnh phúc, em tin tưởng, đã có lúc em nghĩ không ai hạnh phúc bằng em, vậy mà anh nỡ rời bỏ em với lý do chẳng có lý do gì cả.
Người ta bảo, ta biết rằng cố quên là dễ nhớ nên dặn lòng cố nhớ để mà quên. Nhưng khi yêu em anh không cần phải nhớ mà sao khi không còn anh bên em, em lại phải tập quên.
Một buổi sáng chủ nhật, em tự thưởng cho mình cái thú cà phê 1 mình, em lại quay lại với thói quen ưa thích khi không có vướng bận gì. Em ngồi nhìn ra khoảng không và ngẫm nghĩ em nhé cần bỏ lại những thứ làm trái tim em đau đó để đón nhận những yêu thương mới đó, em mơ!
nhà nghèo tớ vẫn thường đi shopping dù chỉ để ngắm những mẫu thời trang mà tớ thích. Hy vọng 1 ngày nào đó mở shop thời trang của riêng mình. Tớ vẫn thường vào những quán cà phê sang trọng của thành phố dù chỉ gọi chị ơi cho em ly trà đá và ngồi từ sang tới tối dùng wifi free.
Tớ vẫn vào diamond plaza chỉ để ngắm quy mô hoành tráng và những đồ hàng hiệu cho mở mang tầm mắt, nếu có đứa con nhà giàu nào bắt gặp tớ ở đó và cười khẩy thì tớ cũng sẽ cười lại, tớ chẳng việc gì phải xấu hổ cả, những nơi mà con nhà giàu vào được thì con nhà nghèo cũng vào được, vì đơn giản những nơi đó mở cửa cho tất cả mọi người.
Nếu ai đó mỉa mai tớ rằng nghèo mà hay mơ mộng. Um, tớ hay mơ mộng đấy, mơ 1 ngày tớ trở lên thành đạt, mơ 1 ngày có thể bù lại những gánh nhọc nhằn trên vai ba mẹ, mơ 1 ngày làm được những gì mình thích. Nhưng tớ chẳng cần phải hổ thẹn bằng ước mơ ấy, bởi ít nhất tớ không giống ai kia. Giàu mà không có ước mơ, bởi ít nhất tớ đã tự nỗ lực bản thân để thực hiện ước mơ ấy chứ không phải chờ ai đó ban phát cho và hãy chờ xem tớ sẽ làm được những gì.
Nếu ai đó bảo tớ ngèo mà cũng bày đặt bố thí cho người khác. Um, tớ vẫn cho bà cụ ăn xin bên lề đường mấy tờ bạc cắc. Số tiền tớ cho họ bao nhiêu không quan trọng quan trọng là trước khi đưa cho bà cụ tớ đã kéo thẳng tiền và xếp lại ngay ngắn và đặt vào lòng bàn tay cho cụ. Và rồi mua giùm em nhỏ bán giạm tờ báo, như thế không có nghĩa là bố thí mà tớ giúp họ với lòng thành của mình, là sự sẻ chia nho nhỏ từ số tiền nhịn ăn sáng của tớ. Chỉ có những ai chưa từng đồng cảm với số phận của người khác thì mới gọi đó là bố thí và tớ chẳng thèm chấp họ.
Nếu ai đó nói với bạn bè trước mặt tớ rằng đừng chơi với nó vì nó là con nhà nghèo, tớ sẽ chẳng sao cả. Tình bạn bắt đầu từ lòng trân thành chứ không phải sự phù phiếm bên ngoài, đừng đem cái mác con nhà giàu ra để hù dọa người khác và tớ cũng không cần làm mọi cách để chơi với con nhà giàu bởi như thế bạn sẽ chẳng tìm được 1 tình bạn chân thành mà chỉ là sự lợi dụng nhau.
Nếu ai đó nói sau lưng tớ rằng ba mẹ nó là người nhà quê đó. Tớ sẽ ngoảnh lại cười và ngẩng đầu cao hơn bao giờ hết, um, đúng đấy, ba mẹ tớ là người nhà quê, là những nông dân thực thụ, nhưng họ đã đào tạo ra những người trí thức giúp ích cho xã hội.
Điều cuối cùng của tớ, tớ là con nhà nghèo, tớ có thể nghèo về vật chất nhưng không có gì phải hổ thẹn cả, tớ tự hào dù nghèo nhưng giàu về nhân cách, giàu về ý chí nghị lực và hiểu thế nào là sống đẹp. Bạn có thể cười tớ, nhưng đừng cười về nhân cách của tớ. Hãy chờ xem tớ sẽ làm được những gì bằng chính bước đi của mình và hãy nhớ rằng người giàu nhất thế giới này cũng từng trải qua những ngày tháng nghèo khó.
8.08. Chris Daughtry - HomeTớ vẫn vào diamond plaza chỉ để ngắm quy mô hoành tráng và những đồ hàng hiệu cho mở mang tầm mắt, nếu có đứa con nhà giàu nào bắt gặp tớ ở đó và cười khẩy thì tớ cũng sẽ cười lại, tớ chẳng việc gì phải xấu hổ cả, những nơi mà con nhà giàu vào được thì con nhà nghèo cũng vào được, vì đơn giản những nơi đó mở cửa cho tất cả mọi người.
Nếu ai đó mỉa mai tớ rằng nghèo mà hay mơ mộng. Um, tớ hay mơ mộng đấy, mơ 1 ngày tớ trở lên thành đạt, mơ 1 ngày có thể bù lại những gánh nhọc nhằn trên vai ba mẹ, mơ 1 ngày làm được những gì mình thích. Nhưng tớ chẳng cần phải hổ thẹn bằng ước mơ ấy, bởi ít nhất tớ không giống ai kia. Giàu mà không có ước mơ, bởi ít nhất tớ đã tự nỗ lực bản thân để thực hiện ước mơ ấy chứ không phải chờ ai đó ban phát cho và hãy chờ xem tớ sẽ làm được những gì.
Nếu ai đó bảo tớ ngèo mà cũng bày đặt bố thí cho người khác. Um, tớ vẫn cho bà cụ ăn xin bên lề đường mấy tờ bạc cắc. Số tiền tớ cho họ bao nhiêu không quan trọng quan trọng là trước khi đưa cho bà cụ tớ đã kéo thẳng tiền và xếp lại ngay ngắn và đặt vào lòng bàn tay cho cụ. Và rồi mua giùm em nhỏ bán giạm tờ báo, như thế không có nghĩa là bố thí mà tớ giúp họ với lòng thành của mình, là sự sẻ chia nho nhỏ từ số tiền nhịn ăn sáng của tớ. Chỉ có những ai chưa từng đồng cảm với số phận của người khác thì mới gọi đó là bố thí và tớ chẳng thèm chấp họ.
Nếu ai đó nói với bạn bè trước mặt tớ rằng đừng chơi với nó vì nó là con nhà nghèo, tớ sẽ chẳng sao cả. Tình bạn bắt đầu từ lòng trân thành chứ không phải sự phù phiếm bên ngoài, đừng đem cái mác con nhà giàu ra để hù dọa người khác và tớ cũng không cần làm mọi cách để chơi với con nhà giàu bởi như thế bạn sẽ chẳng tìm được 1 tình bạn chân thành mà chỉ là sự lợi dụng nhau.
Nếu ai đó nói sau lưng tớ rằng ba mẹ nó là người nhà quê đó. Tớ sẽ ngoảnh lại cười và ngẩng đầu cao hơn bao giờ hết, um, đúng đấy, ba mẹ tớ là người nhà quê, là những nông dân thực thụ, nhưng họ đã đào tạo ra những người trí thức giúp ích cho xã hội.
Điều cuối cùng của tớ, tớ là con nhà nghèo, tớ có thể nghèo về vật chất nhưng không có gì phải hổ thẹn cả, tớ tự hào dù nghèo nhưng giàu về nhân cách, giàu về ý chí nghị lực và hiểu thế nào là sống đẹp. Bạn có thể cười tớ, nhưng đừng cười về nhân cách của tớ. Hãy chờ xem tớ sẽ làm được những gì bằng chính bước đi của mình và hãy nhớ rằng người giàu nhất thế giới này cũng từng trải qua những ngày tháng nghèo khó.
Con cảm ơn mẹ vì mẹ luôn là người hiểu con hơn chính bản thân con. Mỗi khi con bị người khác rèm pha hay bắt nạt, mẹ xù người lên cũng chỉ để bảo vệ con. Mỗi khi con trai mẹ chuẩn bị ngã khuỵ, con gọi điện cho mẹ và lúc ấy mẹ biết rằng cũng có lúc con trai mẹ cần 1 khoảng lặng và cần 1 nơi yên bình để tạm gác xa những mệt mỏi, những tấp nập của con đường đời dài đằng đẵng ngoài kia. Và khi con không biết bước tiếp con đường phía trước như thế nào thì chỉ cần 1 câu nói: Con trai của mẹ, mẹ tin con là con như có thêm đôi cánh để bay lên trời cao ấy.
Mẹ ơi, tại sao mỗi khi con buồn mẹ đều biết để gọi điện. Có phải vì dù con làm gì ở đâu thì mẹ luôn theo sát con không. Người ta nói, con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt đời lòng mẹ mãi theo con. Con thấy đúng lắm với mẹ, dù con có làm gì thì mẹ vẫn luôn tôn trọng và ủng hộ, dù con có sai mẹ cũng chỉ nói khe khẽ vào tai con mà thôi.
Mẹ à, mẹ hãy tin tưởng con trai của mẹ nhá. Con đang cố gắng, rất cố gắng vì con biết rằng đằng sau con luôn có mẹ và papa. Con yêu gia đình mình nhiều lắm. Mẹ cũng đừng buồn khi thấy con không được bằng bạn bằng bè, vì con trai của mẹ đã thật sự cố gắng bằng chính giọt mồ hôi và đôi khi là cả những giọt nước mắt. Con vẫn sẽ bước đi dù chông gai, bởi vì con yêu mẹ, con yêu bố, con yêu gia đình mình.
Mẹ ơi, tại sao mỗi khi con buồn mẹ đều biết để gọi điện. Có phải vì dù con làm gì ở đâu thì mẹ luôn theo sát con không. Người ta nói, con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt đời lòng mẹ mãi theo con. Con thấy đúng lắm với mẹ, dù con có làm gì thì mẹ vẫn luôn tôn trọng và ủng hộ, dù con có sai mẹ cũng chỉ nói khe khẽ vào tai con mà thôi.
Mẹ à, mẹ hãy tin tưởng con trai của mẹ nhá. Con đang cố gắng, rất cố gắng vì con biết rằng đằng sau con luôn có mẹ và papa. Con yêu gia đình mình nhiều lắm. Mẹ cũng đừng buồn khi thấy con không được bằng bạn bằng bè, vì con trai của mẹ đã thật sự cố gắng bằng chính giọt mồ hôi và đôi khi là cả những giọt nước mắt. Con vẫn sẽ bước đi dù chông gai, bởi vì con yêu mẹ, con yêu bố, con yêu gia đình mình.
Trả lời