Anh ak !
Vậy là mình xa nhau cũng được một thời gian rồi anh nhỉ. Trong cuộc sống này, hình như khi mất đi một thứ gì đó thì ta mới biết được giá trị thực sự của nó. Cũng như em khi mất đi anh rồi thì em mới biết anh quan trọng với em đến nhường nào, nhưng lòng tư trọng của một người con gái không cho em tìm gặp anh, níu kéo anh trong khi anh né tránh sự quan tâm của em .
Nhiều lúc em tỏ ra em là người con gái mạnh mẽ, em khiến mình trở nên bận rộn, em học nhiều hơn,làm việc nhiều hơn để không có thời gian nghĩ đến anh nữa. Nhưng mỗi khi đêm về em thấy mình yếu đuối đến lạ lùng và em lại khóc, những kỉ niệm chợt hiện về.
Em nhớ những lúc bên anh, nhớ buổi tối hai đứa ngồi ăn kem ở hồ TRÚC BẠCH,những ngày anh bị ốm em lên thăm anh và chỉ biết ngồi một chỗ đọc báo cho anh nghe, anh bị đau đầu mà em không biết làm gì giúp anh, cháo em nấu không biết có ngon không nhưng em cũng bắt anh phải ăn. Em là cô bé rất vụng về phải không anh. Em không biết làm gì cả. Giờ đây những kỉ niệm ấy cứ theo em, len lỏi vào trong suy nghĩ của em.Có nhiều lúc em muốn mình quên đi anh ,quên đi ngày đầu tiên mình gặp nhau,nhưng nó lại làm em nhớ anh nhiều hơn, anh ạ.
Vậy là một ngày nữa lại qua đi, đồng hồ sắp điểm 12h rồi. Mùa thu hà nội đến từ bao giờ anh nhỉ? Hôm nay trên đường đi học về em cảm nhận thấy mùi nồng nàn của hoa sữa , mùi đặc trưng của mùa thu Hà Nội, mùa thu cũng là mùa lá úa vàng và rụng, đó cũng là mùa kết thúc tình yêu của chúng mình.
Có lẽ tình yêu của em không đủ lớn để giữ anh bên em nhưng em hi vọng rằng sẽ có người khác thay thế em, yêu anh nhiều hơn, quan tâm anh, và làm cho anh những điều mà em chưa làm được.
loveh2 says
bài viết cảm động quá,còn giọng đọc của Muối như để riêng cho bài viết này vậy !:)!cảm ơn nhé!
p/s : Sherry dạo này bận j đó hử !=.=”!
My Dung says
Hãy luôn cất giữ những kỷ niệm, những tình cảm đã dành cho nhau. Hãy để những hình ảnh ấy… mãi mãi ko phai màu trong tim bạn.
Minhngoc says
thích cái nhạc nền ánh trăng nói hộ lòng em nè