Những ngày cuối cùng của đời học sinh, sống và học hết mình. Học để chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp được tốt và không bao lâu nữa là kỳ thi đại học đầy cam go. Buồn, vui, lưu luyến và nhớ nhiều lắm. Trong góc phòng học, ai đó đã nghêu ngao lời bài hát ruột của học trò cuối cấp “thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỷ niệm, kỷ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô, bạn bè mến thương ơi sẽ còn nhớ những lúc giận hờn để rồi mai chia xa, lòng chợt dâng niềm thiết tha, nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa. Đặt bàn tay lên môi giữ chặt tiếng nấc nghẹn ngào, thời gian sao trôi mau, xin hãy ngừng trôi…” Hát đến đó, ai đó bỗng nhiên im bặt, chạy về phía bục giảng. Ai đó đứng đó, giơ hai tay về phía trước lớp, hét thật to “ Thời – gian – ơi – xin – hãy -ngừng – trôi”. Có đâu đó tiếng cười ré lên vì hành động đó nhưng sau đó, không ít đứa đã gục xuống bàn, khi ngước lên, mắt tự nhiên hoen đỏ. (giọng lắng buồn)
Tán phượng già nghiêng nghiêng trong khoảng sân trường đầy nắng, Ai đó hát, ai đó khóc. Ai đó quây quần bên nhau, ngả nghiêng theo nhịp bài hát. Phượng có hiểu lòng ai không mà cháy rực một vùng hoa đỏ. “Đặt bàn tay lên môi, giữ chặt tiếng nấc nghẹn nào. Thời gian sao trôi mau xin hãy ngừng trôi…” Ừ, thời gian không ngừng trôi được, thời gian đang trôi đi, ai đó cũng đang trôi đi…. nước mắt lăn dài trên má mà còn cười. Cười cái nỗi gì cơ chứ? Ôi cái lũ học trò này, rồ cả rồi, rồ thật rồi…
Hẹn nhau sau hai kỳ thi nhé! Ừ, hẹn nhau! Cố lên nhé! Giữ lại cánh phượng này. Kỷ niệm đấy. Mai này vào đại học rồi chớ có quên! Ừ, không quên. Trường đó! Thầy cô đó! Phượng ơi! Ve sầu ơi! Hát lên đi, đốt cháy đi….
Giữ lại nhé bạn tôi ơi, những khoảng trời ký ức không vị kỷ nhỏ nhen, chỉ là những cánh phượng hồng thoáng bay nhẹ trong gió chiều. Mười hai năm. Dù vui hay buồn, đó cũng là một quãng đời của con người. Quãng đời mà ta còn hạnh phúc khi được gọi bằng hai tiếng thiêng liêng …. “học trò”.
Những đốm phượng cuối mùa nở muộn, vẫn đỏ rực giữa mênh mông màu xanh của lá. Chúng lung linh và đẹp lạ lùng. Ơi, những bông phượng đỏ, biết chăng, mười hai năm vừa qua….
nhoc_meo_88hn says
hôm nay mới biết Bơ Sữa là ai…???
thanhlinkin says
hehe chúc mừng bơ sữa nhé! giọng êm nhẹ nhỉ 🙂
tieunhat287 says
Anh Bò Sữa cuối cùng cũng lên sóng rôi.. mai dẫn em đi ăn nhé ….
moon1402 says
Hì, mới sáng đã có tin nhắn mình được lên sóng! Vui quá!^^
ok, Tiểu Nhật, sẵn sàng mà!
samnenaps says
e qua thăm cháu từ sáng sớm mà quên cmt. mà ba Bơ sữa vs má TN cũng tài thât. baby ra đời ngay vào sinh nhật Bac. kinh!!!!!!!!!!
naughtyboy77621 says
^^ giọng của Bơ sữa thật đặc biệt
goodbye_269 says
sao cứ hè về là lại nhớ nhiều thế này .Tất cả đã xa… chỉ còn lại nỗi nhớ mênh mông … Nhớ và Nhớ lắm kỉ niệm ơi …………..
CoiPro says
giọng miền Bắc “lai căng” miền Nam là sao hè?
tieunhat287 says
Giọng lai nhưng vẫn ngọt mừ chị … hi mình hi …. heng con heng…
Điêu says
ồi, giọng Moon nhà ta nghe điêu chế;;)
Moon mí chả Bơ sữa, anh Hói ơi em kiện:))
CoiPro says
ùh thì vẫn hay, nhưng chị đang muốn thắc mắc tóm lại là người Bắc hay người Nam?
moon1402 says
Coipro ơi, Hì, Bơ sinh ra ở miền Nam nhưng quê ở Miền nam, nên có chút chút pha qua trộn lại!