Lâu rồi mới thức khuya như thế. Tự nhiên lại tỉnh rụi. Ngồi trong phòng một mình, chỉ mở đèn bàn và bật bài nhạc quen thuộc. Nghĩ lãng đãng về Lương Thế Vinh, nhớ mấy ngày đầu thức đêm thức hôm chuẩn …
Hãy để tình yêu mang anh đi
Nỗi nhớ về anh vẫn trở đi trở lại, đôi khi êm như màu bằng lăng tím dịu dàng, đôi khi bỏng gắt như nắng hè oi ả. Đôi khi em bỗng thấy nước mắt mình rơi, cho những điều đã chìm trong quên lãng Mọi thủ …
Chầm chậm thôi để ta biết yêu đến thật lòng
Phải chăng càng lớn người ta càng ít kiên nhẫn để theo đuổi một mối tình nên lúc còn trẻ chúng ta thường vội vàng sống, vội vàng yêu? Càng ngày, chúng ta càng làm mòn đi giá trị của tình yêu bởi những …
Continue Reading about Chầm chậm thôi để ta biết yêu đến thật lòng →
Em cứ làm cánh bồ công anh để tung bay trong gió
Có những nuối tiếc
Cũng chẳng biết phải viết điều gì cho hôm nay… Chỉ là đang cảm thấy hơi hoang hoải…Chút gì đó chơi vơi mà không gọi lên thành tên được… Hôm nào đó, em muốn nói rằng em thấy anh cô đơn… và rồi… lại …
Không phải người em quen
Em đã đi rất lâu, em tự hỏi tại sao đôi chân rã rời của em không thể nào bắt lồng ngực nguôi đi cái cảm giác dâng dâng nghẹn ngào. Tại sao chân em vẫn muốn bước đi, thêm một vòng nữa… Hà Nội bắt đầu …