“Thu Hà Nội đẹp đến mê hồn, làm nao lòng không chỉ người kẻ chợ. Cho em gái thẩn thơ đi dạo phố, líu ríu bước chân tự hỏi cốm đã về? Để anh trai gạt bỏ những bộn bề của lo toan thường ngày chật hẹp, mắt đắm say ngắm nắng rót mật vàng, lá thu vương mình trên cỏ biếc, thấy phố phường bỗng chốc đã lùi xa.. Ai rảo bước trên con đường thu Hà Nội, chẳng phải thi nhân cũng khẽ hát một mình, cũng sẽ vấn vương, sẽ nhớ thương một nỗi niềm mà lòng mình chẳng thể nào gọi tên được.
Bảng lảng… bồi hồi… Đường Tràng Thi đã ngập sắc lá bàng, những hoa sữa, hoa lan sức hương thơm ngát Nguyễn Du rồi đấy… cho em xao động trong hương thơm đưa đẩy của gió heo may se lạnh chẳng vô tình, mà dẫn gót hồng về góc cũ quán quen lúc nào đâu biết. Có nghe chăng cung đàn vọng lên từ góc phố, chiếc lá vàng cựa mình trong gió đung đưa, như bản du ca rạo rực những ân tình? Đủ cho những tâm hồn tưởng già nua theo năm tháng, những nếp nhăn trầy xước vệt thời gian, những trái tim tưởng đã phai tàn và đôi mắt không còn tia ấm áp… bỗng ngân lên chầm chậm nhịp mơ màng. Thu cho ta thêm yêu thương. “Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố”, mặc trái tim đón gió mát trong lành. Để hồn thơ và tình ca thấm đẫm trong nốt nhạc dịu dàng, để ta thương thu trong miên man… Ai đã hát khúc thơ ru Hà Nội, phả hơi sương se lạnh đến tâm hồn, cho ta say, cho ta mơ, cho ta mãi ôm ấp một tình yêu từ thuở lên năm lên mười cho tới bây giờ vẫn còn say đắm quá…
Ôi, Hà Nội thu! Lặng nghe trong gió nhé, có thấy tiếng rao xao động cuối con đường? Có thấy tiếng cười trong sớm thu năm nao, thấy hình bóng ấy giờ ở chốn xa nào? Thu làm tim ai thêm mong manh? Từng chùm đèn sáng lên rạng rỡ, lung linh hơn qua những vòm cây. Thu Hà Nội trong đêm sâu lắng người ta trở nên hiểu nhau, dễ cảm thông hơn và bình lặng hơn. Đêm thu cho ta tạm quên đi những bộn bề toan tính, những ham muốn cứ mãi réo gào, để mặc hồn mình hòa vào trời đất thưởng thức một giấc mơ dài tựa vĩnh hằng. Rồi… đêm sẽ sâu hơn, thu sẽ thu hơn, sương xuống và gió thêm chút giá. Thèm được xỏ tay vào túi ai để lang thang trong gió khuya, cho bờ vai nặng tựa những mái đầu mà chẳng ngọn heo may nào làm run được con tim hạnh phúc. Để cho em hát ca, cho em vô tư lục lọi sao trời trong đêm thu tinh khiết, cho gió vô tâm để hoa sữa nồng nàn, và thu mãi sâu lắng như tâm hồn Hà Nội…
Lượn một vòng Bờ Hồ, thấy những cây lộc vừng là vẫn còn xanh lắm, những bụi ngọc lan bên đền Ngọc Sơn vẫn tươi rói, xanh đến nao lòng. Nước hồ thu trong như gương phản chiếu màu xanh của da trời.
Nhớ ngày này mấy năm trước, em ríu rít sau lưng, mùa này có cốm chưa anh nhỉ? Hình như là chưa có, chưa chính vụ hay sao đó. Nhưng lá sen đang tàn rồi mà, sao cốm vẫn chưa xanh? Có thể có cốm, nhưng cái hạt cốm nẩy tròn, căng sữa thì chỉ có chính vụ mới có nên muốn ăn ngon chỉ còn cách là bấm bụng… chờ đợi thôi. Em nép sát má vào lưng anh, ấm nồng. Chiều Hồ Tây bảng lảng sương, hình như không phải sương mà là khói của hương trầm bay lên từ Phủ, xa xăm, huyền ảo.
Em bảo, Hà Nội có ba con đường đẹp nhất, đó là đường Phan Đình Phùng, đường Thanh niên và đường Nguyễn Du. Anh cự lại là có nhiều con đường mới đẹp hơn, rộng hơn, thênh thanh hơn. Em ngắt lời, nhưng nói về độ “đẹp” thì chỉ có ba con đường đó thôi, mà nhất lại là vào mùa thu nữa. Mùa thu, đường Phan Đình Phùng thoang thoảng hương sấu chín cuối mùa quyện chút nhè nhẹ của ngọc lan ban sớm. Nhiều khi em còn nghe được cả tiếng chim nữa đấy.
Những lúc anh đi xa, em một mình lang thang mấy con đường đó. Từ Nguyễn Du vòng vèo một chút rồi ra Phan Đình Phùng, phóng ra Quán Thánh rồi xuôi đường Thanh Niên. Cây xanh rì, nước hồ lao xao như nụ cười của em và anh mỗi lần đứng ăn kem trên hồ Trúc Bạch. Một mình em nhưng chẳng thấy buồn, và em cũng không thấy cô đơn. Anh nhỉ!
tieunhat287 says
Tui mua vé rồi mà hổng up rest, tui hổng đi Hà Nội nưa.. đành hẹn nữa rồi … giận, hận, nghỉ chơi…. hic hic… Sao tự nhiên muốn đi ra đó vậy ông?
nguyenkimnuhieu says
lỡ hẹn Hà nội có giận đâu? có điều Thu Hà Nôị nghìn năm một lần thì thật tiếc . còn nếu lỡ hẹn với người Hà nội thì không biết tới khi nào hết ..buồn nhi?
quandtdtt says
ngột ngạt và khói bui..nghẹt thở vì sự náo nhiệt ban ngày và lạnh buốt khi sự yên tĩnh rình rập bao nguy hiểm về đêm.đó là HN
dmhue says
Có lẽ chúng ta đồng cảm với nhau về mùa thu HN quá. Tối qua mình lại lang thang đi trên Phan Đình Phùng, tạt ngang qua phở cuốn Châu Long rồi quay sang Thanh Niên . Điểm dừng chân cuối cùng là lăng trước 9h, xem lễ hạ cờ rồi lại lang thang… Thu HN, mình thấy man mác buồn 🙂
phuongdiem_mk says
giong doc hay…..tâm trang >”<, T_T!
xuka.chip says
yêu quá :X