Thời thơ ấu trong anh là cả biển trời mênh mông nơi những cánh cò bay về tổ mỗi chiều nắng chói… anh còn nhớ mỗi sáng sớm ban mai dưới lũy tre già .. chập chờn bên sông là tiếng gà gáy , là những đốm lửa lập lòe của những chiếc đèn dầu của 1 thời khó khăn. là những buổi chơi đùa không biết mệt mỏi và thời gian bên dòng sông đỏ lặng ấy. những dải cát trắng dài bất tận những ốc đảo giữa bãi cát là cả 1 thế giới đối với anh… em biết không.. đó là những trưa hè trốn ngủ để chơi cùng đám bạn. đó là bi ve là trốn tìm là nướng bắp . là những cuộc thi tài không biết đến thời gian. Để rồi mẹ lại mắng ” về ngủ thôi con” …
Em có biết chăng những đêm mùa hè với anh là cả 1 vùng trời đầy sao nơi ấy anh đã từng nghĩ anh là vì sao nào trong đó… và anh chưa từng nghĩ rằng em sẽ là vì sao ở bên anh suốt cuộc đời này…. anh còn nhớ đêm sao băng rơi ấy . anh từng ước cho mọi điều ước của anh thành sự thật… em có thương anh chăng những đêm mùa đông lạnh ớn bên thềm của cái hiên nhà xưa ấy… đó là cảm giác đầm ấm bên gia đình.. là những đốm nửa chập chờn của nồi bánh trưng giáp tết…
Ấu thơ trong anh dữ dội lắm… anh từng kể cho em nghe về nó và em đã thốt lên rằng sao tuyệt vời thế… sinh nhật em anh chẳng có quà đâu.. hãy giữ lấy ấu thơ của anh.. để khi nào anh cũng yêu em như yêu cái tuổi thơ dữ dội ấy…
Trả lời