1.Hoa phượng mùa đông - MC Leo
Bài thơ: Hoa phượng mùa đông
Trình bày: Leo
Tác giả: khuyết danh
Mimosa giờ này em ở đâu?
Những bông phượng mùa hè còn sót lại
Anh muốn dành cho em mà đợi hoài, đợi mãi
Em còn lang bạt nơi đâu?
Bốn năm, chao ôi còn rất lâu
Hoa phượng sẽ mỏi mòn vì chờ đợi
Sắc đỏ sẽ nhạt dần khi thu sang rồi đông tới
Lạnh lùng như trái tim anh.
Anh không dám tin chính bản thân mình
Khi hoa lá rời cành và không gian thay đổi
Anh đi một mình giữa phố phường chật chội
Lúc nào cũng cô đơn...
Khi em đi anh không muốn em buồn
Nên giấu vội tâm tư vào khóe mắt
Nhưng trái tim anh chưa bao giờ ngưng thổn thức
Anh không muốn em đi!
Anh sợ tình yêu của những kẻ chia ly
Nơi em đến đông dài hơn, nắng hè không đủ ấm
Chẳng thể gửi đến em những gì thiếu thốn
Đường đất quá xa xôi.
Rồi đến một ngày không khác được em ơi
Sẽ có kẻ đến thay anh bù đắp cho em những gì em thiếu thốn
Những tối thứ bảy mưa tuôn và chiều đông lạnh buốt
Em bớt cô đơn.
Rồi đến với anh một đôi mắt rất buồn
Dịu dàng như em xưa
Anh quên anh, quên em, quên lời thề ngày đó
Trút vội tâm tư.
Mimosa, anh trách ai bây giờ?
Nhưng tại sao em lại ra đi, em đi... và chúng mình thay đổi
Anh lo sợ nghĩ ngày mai em trở lại
Cùng ai đến tìm anh.
Mimosa, phượng vẫn nở trên cành
Anh chờ em đến khi nào không thể chờ được nữa
Anh khép mình vào
Anh tránh gặp những đôi mắt buồn giống em ngày xưa đó
Anh trồng hoa phượng mùa đông...
2.Chiều cư xá - MC Ốc MítTrình bày: Leo
Tác giả: khuyết danh
Mimosa giờ này em ở đâu?
Những bông phượng mùa hè còn sót lại
Anh muốn dành cho em mà đợi hoài, đợi mãi
Em còn lang bạt nơi đâu?
Bốn năm, chao ôi còn rất lâu
Hoa phượng sẽ mỏi mòn vì chờ đợi
Sắc đỏ sẽ nhạt dần khi thu sang rồi đông tới
Lạnh lùng như trái tim anh.
Anh không dám tin chính bản thân mình
Khi hoa lá rời cành và không gian thay đổi
Anh đi một mình giữa phố phường chật chội
Lúc nào cũng cô đơn...
Khi em đi anh không muốn em buồn
Nên giấu vội tâm tư vào khóe mắt
Nhưng trái tim anh chưa bao giờ ngưng thổn thức
Anh không muốn em đi!
Anh sợ tình yêu của những kẻ chia ly
Nơi em đến đông dài hơn, nắng hè không đủ ấm
Chẳng thể gửi đến em những gì thiếu thốn
Đường đất quá xa xôi.
Rồi đến một ngày không khác được em ơi
Sẽ có kẻ đến thay anh bù đắp cho em những gì em thiếu thốn
Những tối thứ bảy mưa tuôn và chiều đông lạnh buốt
Em bớt cô đơn.
Rồi đến với anh một đôi mắt rất buồn
Dịu dàng như em xưa
Anh quên anh, quên em, quên lời thề ngày đó
Trút vội tâm tư.
Mimosa, anh trách ai bây giờ?
Nhưng tại sao em lại ra đi, em đi... và chúng mình thay đổi
Anh lo sợ nghĩ ngày mai em trở lại
Cùng ai đến tìm anh.
Mimosa, phượng vẫn nở trên cành
Anh chờ em đến khi nào không thể chờ được nữa
Anh khép mình vào
Anh tránh gặp những đôi mắt buồn giống em ngày xưa đó
Anh trồng hoa phượng mùa đông...
Nhớ những chiều thứ bảy mưa rơi
Cư xá nhộn hành lang chật chội
Mỗi phòng con đầy căng tiếng nói
Cho nụ cười không tắt trên môi
Xin nhớ về chiều thứ bảy em ơi
Gốc nhãn cọc còi chứa bao điều không nói
Nhịp guốc cầu thang tan học về bước vội
Sân thượng chiều nào hóng gió từng đôi
Bữa ăn nào dạo khúc nhạc thìa môi
Năm bảy đứa cụng đầu qua quýt
Một mùa ong oi, một mùa giá rét
Trận ốm nào ta có bạn kề bên
Có lúc nào ta đã phải gọi tên
Từng đứa một để bắt đền nỗi nhớ
Trên giường tầng đứa bạn nào trăn trở
Nhận thư nhà khóc tựa trẻ thơ
Xin hãy nhớ về những năm tháng vô tư
Khi biết rằng yêu vẫn gọi người con trai là bạn
Xin hãy nhớ tiếng thở dài ngao ngán
Mỗi mùa thi mắc nạn mấy bài
Nhịp guốc cầu thang
Tiếng hát của ai
Đuổi trời khuya chạy dài ngọn gió
Để cho lòng bạn trai bỏ ngỏ
Lời yêu thương theo gió đến em rồi
Xin hãy chiều thứ bảy em ơi
Giấc ngủ nào đọng lời ru của mẹ
Trong mơ đứa bạn cười nắc nẻ
Nhóm vô tư thời trẻ cuộc đời
Xin hãy nhớ chiều cư xá chơi vơi
3.Ký túc xá - MC Chồng DankoCư xá nhộn hành lang chật chội
Mỗi phòng con đầy căng tiếng nói
Cho nụ cười không tắt trên môi
Xin nhớ về chiều thứ bảy em ơi
Gốc nhãn cọc còi chứa bao điều không nói
Nhịp guốc cầu thang tan học về bước vội
Sân thượng chiều nào hóng gió từng đôi
Bữa ăn nào dạo khúc nhạc thìa môi
Năm bảy đứa cụng đầu qua quýt
Một mùa ong oi, một mùa giá rét
Trận ốm nào ta có bạn kề bên
Có lúc nào ta đã phải gọi tên
Từng đứa một để bắt đền nỗi nhớ
Trên giường tầng đứa bạn nào trăn trở
Nhận thư nhà khóc tựa trẻ thơ
Xin hãy nhớ về những năm tháng vô tư
Khi biết rằng yêu vẫn gọi người con trai là bạn
Xin hãy nhớ tiếng thở dài ngao ngán
Mỗi mùa thi mắc nạn mấy bài
Nhịp guốc cầu thang
Tiếng hát của ai
Đuổi trời khuya chạy dài ngọn gió
Để cho lòng bạn trai bỏ ngỏ
Lời yêu thương theo gió đến em rồi
Xin hãy chiều thứ bảy em ơi
Giấc ngủ nào đọng lời ru của mẹ
Trong mơ đứa bạn cười nắc nẻ
Nhóm vô tư thời trẻ cuộc đời
Xin hãy nhớ chiều cư xá chơi vơi
Không có lời nào miêu tả nỗi sinh viên
Dù là bản tình ca triền miên bất hủ
Không có nốt nhạc nào viết lên đầy đủ
Vinh quang này lặng lẽ lắm người ơi
Ngày hôm nay ta chỉ nói được ít lời
Hãy nhớ mãi một thời trai trẻ
Một sớm nao ta từ tỉnh lẻ
Xuống bến xe ngơ ngác nhìn quanh
Mấy chục ngàn và quần áo mong manh
Dăm cuốn sách với trái tim nóng bỏng
Tuổi 17 chưa một lần hư hỏng
Chưa một lần lớn tiếng cãi mẹ cha
Chưa một lần không ngủ ở nhà
Đùng một cái giữa ngã ba thành phố
Mấy ký cá khô đựng trong bao bố
Mấy chục ký dặn giò mẹ cố nhét thêm
Túi áo trong là “Giọt nắng bên thềm”
Tên bài hát mà cô nàng hàng xóm
Ấn vào tay ta rồi rơm rớm ra về
Áo lụa mỏng giữa chiều đê lồng lộng
Giờ một mình ta giữa thành phố rộng
Ưỡn ngực ra và hãy vác đồ lên
Nện gót chân cho cuộc sống biết tên
Miệng huýt sáo rền vang như đại bác
Khách sạn, nhà hàng ta coi như cỏ rác
Xe hơi, máy lạnh nào khác bọt bèo
Mấy cô áo đầm thán phục nhìn theo
Mấy em nhỏ mắt dõi theo vẫy vẫy
Ta dừng chân bên dãy nhà lầu
Miệng hô to ký túc xá ở đâu
Và cứ thế húc đầu vào thế giới
Ký túc xá là nơi mong đợi
Nó đây rồi cao vời vợi, đen đen
Với những hành lang cặp vạn bóng đèn
Và quần áo treo toòng teng cửa sổ
Đứng dưới đất xin đừng ngửa cổ
Bởi thình lình có thể nước hắt ra
Nước rửa tay hay nước lau nhà
Nước thấm gì có ma mới biết
Ký túc xá là nơi thân thiết
Bởi đang đêm nghe “giết… giết…” ầm vang
Là lúc anh em đập muỗi trong màn
Hay kết thúc một giàn tá lả
Ký túc xá những trưa hè hối hả
Câu điện vô ta nấu nước sôi
Mì tôm đây mấy gói cuối cùng rồi
Ta nhanh tay bẻ đôi rồi cất giấu
Bỏ trong quần áo bốc mùi phá lẫu
Mải học thi ta chiến đấu suốt cả tuần
Một ấm trà cũng đủ để quây quần
Một điếu thuốc là mùa xuân lại đến
Ký túc xá là nơi cập bến
Bánh cuốn, cháo hành, cơm hến vô danh
Không có tiền ta ăn chịu đã đành
Thấy cô bán hàng ta cũng giành trêu chọc
Khi cúp điện đốt đèn cầy ta học
Ánh sáng lung linh như ánh sao sa
Ánh sáng bay bay qua những mái nhà
Và lấp ló nơi chuồng gà hàng xóm
Ký túc xá là nơi lập nhóm
Tình đồng hương, phường, khóm bên nhau
Dám quên mình vì một mớ rau
Nhưng xa vĩnh viễn vì không lau sàn
Ôi những chiều thứ Bảy trăng tàn
Ta cất giọng khàn khàn lên hát
Mấy em nghe mà lòng tan nát
Thầy cô nghe lòng man mác rưng rưng
Ôi những chiều Chủ nhật tưng bừng
Quanh Tivi ta vui mừng cá độ
Kìa Hồng Sơn dẫn bóng vào trung lộ
Vẩy nhẹ lên rồi tung cú vô lê
Vỗ vỗ tay ta nhướng nhướng tê tê
Nhai cơm cháy mà lòng hả hê vui sướng
Nhớ những lúc bên bàn cờ tướng
Đứn nào thua thì quẹt đít nồi
Quẹt đến khi đen hết mới thôi
Còn sót lại chỉ bờ môi bóng mỡ
Có những lúc hết tiền ta mượn đỡ
Của anh em dăm bữa cơm chiều
Người tuổi trẻ thương yêu người tuổi trẻ
Nhớ những lúc bà con vắng vẻ
Ngó trước, ngó sau ta nhè nhẹ bước ra
Ném thật nhanh xuống dưới nền nhà
Một bịch lớn toàn là rác rưởi
Đầu cá khô, bã chè, vỏ bưởi
Da mù mèo thứ trăm rưỡi một con
Quên sao những ngày rửa mặt trong lon
Vắt thật kỹ nước còn không ướt xuống
Coi cuộc đời như ao rau muống
Cười mấy em chạy cuống cà kê
Quên làm sao những lúc hè về
Ta ôm gối mơ màng nồi khoai luộc
Trằn trọc đêm thâu nhớ những mùi quen thuộc
Cá, cơm, canh, ôi trần tục cuộc đời
Hạnh phúc sinh viên cay đắng đầy vơi
Bao kỷ niệm gởi về nơi ký túc
Với ta đó là miền Thiên Trúc
Là Tây Phương, là vườn cúc ngát hương
Ngày hôm nay ta đen, khỏe, to xương
Bởi ký túc là thiên đường giá rẻ
Có thể đi vào túi toàn tiền lẻ
Vẫn lớn lên bao trai trẻ oai hùng
Nhìn mấy ông áo bỏ trong thùng
Có ai biết, sống bần cùng trong đó
Nhìn mấy em thơm lừng váy bó
Ai mà ngờ đã có những khi
Ôm chặt nhau mà khóc như ri
Bởi cúp điện, dầu đèn chưa mua đặng
Ký túc xá là đắng, cay, chua, mặn
Nơi thanh cao, nơi nhào nặn cuộc đời
Nơi cháy lên khát vọng không vơi
Chút kỷ niệm tuyệt vời mãi mãi
4.Mai ta về - MC Cầm xuDù là bản tình ca triền miên bất hủ
Không có nốt nhạc nào viết lên đầy đủ
Vinh quang này lặng lẽ lắm người ơi
Ngày hôm nay ta chỉ nói được ít lời
Hãy nhớ mãi một thời trai trẻ
Một sớm nao ta từ tỉnh lẻ
Xuống bến xe ngơ ngác nhìn quanh
Mấy chục ngàn và quần áo mong manh
Dăm cuốn sách với trái tim nóng bỏng
Tuổi 17 chưa một lần hư hỏng
Chưa một lần lớn tiếng cãi mẹ cha
Chưa một lần không ngủ ở nhà
Đùng một cái giữa ngã ba thành phố
Mấy ký cá khô đựng trong bao bố
Mấy chục ký dặn giò mẹ cố nhét thêm
Túi áo trong là “Giọt nắng bên thềm”
Tên bài hát mà cô nàng hàng xóm
Ấn vào tay ta rồi rơm rớm ra về
Áo lụa mỏng giữa chiều đê lồng lộng
Giờ một mình ta giữa thành phố rộng
Ưỡn ngực ra và hãy vác đồ lên
Nện gót chân cho cuộc sống biết tên
Miệng huýt sáo rền vang như đại bác
Khách sạn, nhà hàng ta coi như cỏ rác
Xe hơi, máy lạnh nào khác bọt bèo
Mấy cô áo đầm thán phục nhìn theo
Mấy em nhỏ mắt dõi theo vẫy vẫy
Ta dừng chân bên dãy nhà lầu
Miệng hô to ký túc xá ở đâu
Và cứ thế húc đầu vào thế giới
Ký túc xá là nơi mong đợi
Nó đây rồi cao vời vợi, đen đen
Với những hành lang cặp vạn bóng đèn
Và quần áo treo toòng teng cửa sổ
Đứng dưới đất xin đừng ngửa cổ
Bởi thình lình có thể nước hắt ra
Nước rửa tay hay nước lau nhà
Nước thấm gì có ma mới biết
Ký túc xá là nơi thân thiết
Bởi đang đêm nghe “giết… giết…” ầm vang
Là lúc anh em đập muỗi trong màn
Hay kết thúc một giàn tá lả
Ký túc xá những trưa hè hối hả
Câu điện vô ta nấu nước sôi
Mì tôm đây mấy gói cuối cùng rồi
Ta nhanh tay bẻ đôi rồi cất giấu
Bỏ trong quần áo bốc mùi phá lẫu
Mải học thi ta chiến đấu suốt cả tuần
Một ấm trà cũng đủ để quây quần
Một điếu thuốc là mùa xuân lại đến
Ký túc xá là nơi cập bến
Bánh cuốn, cháo hành, cơm hến vô danh
Không có tiền ta ăn chịu đã đành
Thấy cô bán hàng ta cũng giành trêu chọc
Khi cúp điện đốt đèn cầy ta học
Ánh sáng lung linh như ánh sao sa
Ánh sáng bay bay qua những mái nhà
Và lấp ló nơi chuồng gà hàng xóm
Ký túc xá là nơi lập nhóm
Tình đồng hương, phường, khóm bên nhau
Dám quên mình vì một mớ rau
Nhưng xa vĩnh viễn vì không lau sàn
Ôi những chiều thứ Bảy trăng tàn
Ta cất giọng khàn khàn lên hát
Mấy em nghe mà lòng tan nát
Thầy cô nghe lòng man mác rưng rưng
Ôi những chiều Chủ nhật tưng bừng
Quanh Tivi ta vui mừng cá độ
Kìa Hồng Sơn dẫn bóng vào trung lộ
Vẩy nhẹ lên rồi tung cú vô lê
Vỗ vỗ tay ta nhướng nhướng tê tê
Nhai cơm cháy mà lòng hả hê vui sướng
Nhớ những lúc bên bàn cờ tướng
Đứn nào thua thì quẹt đít nồi
Quẹt đến khi đen hết mới thôi
Còn sót lại chỉ bờ môi bóng mỡ
Có những lúc hết tiền ta mượn đỡ
Của anh em dăm bữa cơm chiều
Người tuổi trẻ thương yêu người tuổi trẻ
Nhớ những lúc bà con vắng vẻ
Ngó trước, ngó sau ta nhè nhẹ bước ra
Ném thật nhanh xuống dưới nền nhà
Một bịch lớn toàn là rác rưởi
Đầu cá khô, bã chè, vỏ bưởi
Da mù mèo thứ trăm rưỡi một con
Quên sao những ngày rửa mặt trong lon
Vắt thật kỹ nước còn không ướt xuống
Coi cuộc đời như ao rau muống
Cười mấy em chạy cuống cà kê
Quên làm sao những lúc hè về
Ta ôm gối mơ màng nồi khoai luộc
Trằn trọc đêm thâu nhớ những mùi quen thuộc
Cá, cơm, canh, ôi trần tục cuộc đời
Hạnh phúc sinh viên cay đắng đầy vơi
Bao kỷ niệm gởi về nơi ký túc
Với ta đó là miền Thiên Trúc
Là Tây Phương, là vườn cúc ngát hương
Ngày hôm nay ta đen, khỏe, to xương
Bởi ký túc là thiên đường giá rẻ
Có thể đi vào túi toàn tiền lẻ
Vẫn lớn lên bao trai trẻ oai hùng
Nhìn mấy ông áo bỏ trong thùng
Có ai biết, sống bần cùng trong đó
Nhìn mấy em thơm lừng váy bó
Ai mà ngờ đã có những khi
Ôm chặt nhau mà khóc như ri
Bởi cúp điện, dầu đèn chưa mua đặng
Ký túc xá là đắng, cay, chua, mặn
Nơi thanh cao, nơi nhào nặn cuộc đời
Nơi cháy lên khát vọng không vơi
Chút kỷ niệm tuyệt vời mãi mãi
Mai ta về sao nước mắt rưng rưng
Gốc phượng đầu sân trường rơi từng chiếc lá
Những ngày ta sống ở đây đi qua vội vã
Thời sinh viên mới đó đã qua rồi!
Nhớ những ngày xưa ta cảm thấy bồi hồi
Thuở mới bước chân vào ngôi trường xa lạ
Ký túc xá nhỏ như bàn chân mà lắm đường nhiều ngả
Chỗ ở trên lầu chẳng biết đường lên
Những đứa bạn cùng phòng chưa nhớ hết tên
Lúc ở nhà cùng san sẻ cho nhau nỗi niềm trống vắng
Rồi thời gian trôi theo năm tháng
Trong chúng ta ai chẳng có đôi lần
Đêm mùa hạ giấc mơ nghiêng về chốn cũ.
Mai ta về sao mây chiều vần vũ
Hạt mưa rơi còn đọng lại giữa lưng chừng
Sân trường quen sao ta bước ngập ngừng
Bông súng nở bên hồ đẹp quá
Mấy gốc xoài già, dàn hoa úa lá
Sắp chia xa sao thân thiết đến chao lòng
Giảng đường đêm ta vẫn hằng mong
Người ấy đến ta cúi nhìn trang vở
Câu định nghĩa chỉ mấy dòng học hoài không nhớ
Bởi thế mà khổ sở suốt mùa thi.
Mai ta về sao vướng vấp chân đi
Không phải lối ra bờ sông trải nhiều sỏi đá
Chỉ bởi hoa sứ trắng ven đường giương đôi mắt đợi
Những người ra đi nào mấy lúc quay về
Ta lục tìm khắp nẻo đường quê
Trên những thân cây còn in vết võng
Giăng giữa mùa thi cử
Chân bước đi sao vẫn còn do dự
Có phải nơi này ta thường ngủ giấc trưa.
Mai ta về nhớ những ngày xưa
Bì bõm lội giữa sân trường ngập nước
Có những khi nước tràn vào lớp học
Xé vở làm thuyền ta thả trôi xuôi
Thời sinh viên đầy ắp những buồn vui
Mai trả hết cho đời ai chả bùi ngùi luyến tiếc
Ta nắm tay nhau nói lời từ biệt
Xa nhau rồi còn da diết nhớ thương nhau
Có thể ta sẽ trở lại trường vài ba năm sau
Ly nước mía quán xưa không còn ngọt ngào mà biến thành vị đắng
Ngoại ô xa chiều vắng những hôm nào
Bạn bè xưa giờ đi đâu về đâu?
Mai ta về mang kỷ niệm hằn sâu
Trong nỗi nhớ một ngôi trường xa tít tắp
Ta bước vào đời giữa mưa tuôn gió dập
Mơ ước hôm nào như hòn ngọc vẫn tinh khôi
Xin làm cánh én xuân chao liệng giữa khung trời
Dệt gấm hoa bằng đôi cánh tay vững chãi
Để mái trường xưa một mình ta trở lại
Giữa ba biến đổi cuộc đời ta còn nhận ra nhau.
- SV trường Luật -
5.Cảm xúc ngày chia tay mái trường đại học - MC Cố vấnGốc phượng đầu sân trường rơi từng chiếc lá
Những ngày ta sống ở đây đi qua vội vã
Thời sinh viên mới đó đã qua rồi!
Nhớ những ngày xưa ta cảm thấy bồi hồi
Thuở mới bước chân vào ngôi trường xa lạ
Ký túc xá nhỏ như bàn chân mà lắm đường nhiều ngả
Chỗ ở trên lầu chẳng biết đường lên
Những đứa bạn cùng phòng chưa nhớ hết tên
Lúc ở nhà cùng san sẻ cho nhau nỗi niềm trống vắng
Rồi thời gian trôi theo năm tháng
Trong chúng ta ai chẳng có đôi lần
Đêm mùa hạ giấc mơ nghiêng về chốn cũ.
Mai ta về sao mây chiều vần vũ
Hạt mưa rơi còn đọng lại giữa lưng chừng
Sân trường quen sao ta bước ngập ngừng
Bông súng nở bên hồ đẹp quá
Mấy gốc xoài già, dàn hoa úa lá
Sắp chia xa sao thân thiết đến chao lòng
Giảng đường đêm ta vẫn hằng mong
Người ấy đến ta cúi nhìn trang vở
Câu định nghĩa chỉ mấy dòng học hoài không nhớ
Bởi thế mà khổ sở suốt mùa thi.
Mai ta về sao vướng vấp chân đi
Không phải lối ra bờ sông trải nhiều sỏi đá
Chỉ bởi hoa sứ trắng ven đường giương đôi mắt đợi
Những người ra đi nào mấy lúc quay về
Ta lục tìm khắp nẻo đường quê
Trên những thân cây còn in vết võng
Giăng giữa mùa thi cử
Chân bước đi sao vẫn còn do dự
Có phải nơi này ta thường ngủ giấc trưa.
Mai ta về nhớ những ngày xưa
Bì bõm lội giữa sân trường ngập nước
Có những khi nước tràn vào lớp học
Xé vở làm thuyền ta thả trôi xuôi
Thời sinh viên đầy ắp những buồn vui
Mai trả hết cho đời ai chả bùi ngùi luyến tiếc
Ta nắm tay nhau nói lời từ biệt
Xa nhau rồi còn da diết nhớ thương nhau
Có thể ta sẽ trở lại trường vài ba năm sau
Ly nước mía quán xưa không còn ngọt ngào mà biến thành vị đắng
Ngoại ô xa chiều vắng những hôm nào
Bạn bè xưa giờ đi đâu về đâu?
Mai ta về mang kỷ niệm hằn sâu
Trong nỗi nhớ một ngôi trường xa tít tắp
Ta bước vào đời giữa mưa tuôn gió dập
Mơ ước hôm nào như hòn ngọc vẫn tinh khôi
Xin làm cánh én xuân chao liệng giữa khung trời
Dệt gấm hoa bằng đôi cánh tay vững chãi
Để mái trường xưa một mình ta trở lại
Giữa ba biến đổi cuộc đời ta còn nhận ra nhau.
- SV trường Luật -
Rồi 1 ngày ta sẽ phải chia xa
Ngày hôm nay sẽ trở thành kỷ niệm
Một con người vẫn im hơi lặng tiếng
Sao giờ đây lại muốn nói thật nhiều
Lời mở đầu một lời đầy yêu thương
Tôi gửi đến từng thành viên trong lớp
Vẫn biết rằng đời hợp tan - tan hợp
Sao mềm lòng sao mắt cứ cay cay
Vẫn con đường vẫn ghế đá hàng cây
Sao hôm nay thấy thân quen đến lạ
Bên con đường dẫn vào ký túc xá
Hoa dại vàng như đưa bước chân đi
Cứ mỗi lần đến tháng 6 mùa thi
Những gương mặt lại đậm màu lo lắng
Rồi hồn nhiên khi mùa thi đã vắng
Và giảng đường như nhớ tiếng cười quen
Tôi nhớ hòa những buổi liên hoan đêm
Nhăn mặt uống từng ngụm bia thật đắng
Sinh viên chúng mình vẫn hồn nhiên mưa nắng
Chưa làm quen với hương vị cuộc đời
Ở nơi này tình yêu cũng lên ngôi
Những tình cảm sáng trong thời thơ mộng
Dù đi đâu dù trời cao đất rộng
SỎi đá cần nhau như ta vẫn cần người
Và tôi nhớ tiếng hò vỡ sân chơi
Những trận bóng lớp mình tuyệt lắm
CÙng hò reo khi đội mình chiến thắng
Cả những người chưa từng đụng trái banh
Sao những ngày tháng ấy trôi đi thật nhanh
Lãng mạn thay những giấc mơ tuổi trẻ
Có 1 ngày trong tâm tư nhắc khẽ
Ngẩn ngơ lòng tiếng gọi mày tao.....
6.Cây Đàn Sinh Viên - Mỹ TâmNgày hôm nay sẽ trở thành kỷ niệm
Một con người vẫn im hơi lặng tiếng
Sao giờ đây lại muốn nói thật nhiều
Lời mở đầu một lời đầy yêu thương
Tôi gửi đến từng thành viên trong lớp
Vẫn biết rằng đời hợp tan - tan hợp
Sao mềm lòng sao mắt cứ cay cay
Vẫn con đường vẫn ghế đá hàng cây
Sao hôm nay thấy thân quen đến lạ
Bên con đường dẫn vào ký túc xá
Hoa dại vàng như đưa bước chân đi
Cứ mỗi lần đến tháng 6 mùa thi
Những gương mặt lại đậm màu lo lắng
Rồi hồn nhiên khi mùa thi đã vắng
Và giảng đường như nhớ tiếng cười quen
Tôi nhớ hòa những buổi liên hoan đêm
Nhăn mặt uống từng ngụm bia thật đắng
Sinh viên chúng mình vẫn hồn nhiên mưa nắng
Chưa làm quen với hương vị cuộc đời
Ở nơi này tình yêu cũng lên ngôi
Những tình cảm sáng trong thời thơ mộng
Dù đi đâu dù trời cao đất rộng
SỎi đá cần nhau như ta vẫn cần người
Và tôi nhớ tiếng hò vỡ sân chơi
Những trận bóng lớp mình tuyệt lắm
CÙng hò reo khi đội mình chiến thắng
Cả những người chưa từng đụng trái banh
Sao những ngày tháng ấy trôi đi thật nhanh
Lãng mạn thay những giấc mơ tuổi trẻ
Có 1 ngày trong tâm tư nhắc khẽ
Ngẩn ngơ lòng tiếng gọi mày tao.....
Sáng tác: Quốc An
Lời: Thuận Thiên
Thời sinh viên có cây đàn ghi-ta
Đàn ngân lên chúng ta cùng hòa ca
Có anh bạn xa nhà, có cô bạn nhớ cha cất vang cùng lời ca.
Đời sinh viên quý cây đàn ghi-ta
Nhờ ghi ta mới quen nàng mời ca
Buông tiếng đàn tang tình tang tính
Hát lên bài nhớ thương, thương mến tình đồng hương.
Đời sinh viên sống trong tình bạn thân
Khi thấy anh buồn tôi nâng phím đàn, tính tang tính tình tang
Cùng dắt nhau qua những ngày gian khó
Cùng dắt nhau qua quãng đời sinh viên.
Rồi mai đây bước danh lợi phồn hoa
Khi nghe tiếng đàn, ta nhớ năm nào,
Thức suốt đêm dài (trong) những ngày thi đến
Giờ nhớ nhau nhớ nhau thật nhiều
Giờ nhớ nhau ta ôm đàn ghi-ta...
Lời: Thuận Thiên
Thời sinh viên có cây đàn ghi-ta
Đàn ngân lên chúng ta cùng hòa ca
Có anh bạn xa nhà, có cô bạn nhớ cha cất vang cùng lời ca.
Đời sinh viên quý cây đàn ghi-ta
Nhờ ghi ta mới quen nàng mời ca
Buông tiếng đàn tang tình tang tính
Hát lên bài nhớ thương, thương mến tình đồng hương.
Đời sinh viên sống trong tình bạn thân
Khi thấy anh buồn tôi nâng phím đàn, tính tang tính tình tang
Cùng dắt nhau qua những ngày gian khó
Cùng dắt nhau qua quãng đời sinh viên.
Rồi mai đây bước danh lợi phồn hoa
Khi nghe tiếng đàn, ta nhớ năm nào,
Thức suốt đêm dài (trong) những ngày thi đến
Giờ nhớ nhau nhớ nhau thật nhiều
Giờ nhớ nhau ta ôm đàn ghi-ta...
Trân thythy says
Chao 2 anh chi .e ra thick chuong trinh nay .qua chuong trinh em nho anh chi phat tang mot ca khuc quoc te tang cho anh pham tuan anh la hoc vien nam thu 3 cua hoc vien canh sat ha noi .e va anh ay moi nguoi mot noi e buon lam anh chi ah .ngay nao e cung buon lam chi biet nghe nhac thoi .nguoi ta noi ruou uong se say nhung khong dung anh chi ah .no chi say di luc do sau do se laí nho .cang muon quên di ta cang thay nhơ .
tieunhat287 says
Ôi, giọng anh Leo đọc thơ hay quá ….
tieunhat287 says
Em thích Vườn thơ quá, mấy anh chị giọng thật ngọt
nguyentuonglinh says
Tuyệt vời – Chúc mừng các bạn.
naughtyboy77621 says
Giọng Leo tuyệt thật
maruco_270108 says
Mình rất thích nghe đoạn … “….Biết nhớ bao nhiêu và hiểu xa niềm yêu thương thật nhiều…”…
lecachua says
lời đọc của MC và lời thơ trên này lời nào là chính xác hả bạn ? Rất nhiều chỗ ko giống nhau 😀
rostar says
đúng với tâm trạng cuả mình bây h quá, tâm trạng của 1 mem bk sắp ra trường và sắp phải xa ktx. buồn và nhớ thật nhiều . Tranh thủ lang thang ngắm nhìn ngôi trường thân yêu, nhớ lại những kỷ niệm của những ngày đã qua, mới đó thôi mà sắp phải xa tất cả …
deepblue11 says
giong cac ban tho vuon hay, tinh cam lam! Moi ban mot ve nghe khong lan dc. Cam on cac ban.
ptiparapluie says
😡
maruco_270108 says
:X lâu lâu mới vào theoyeucau và nghe lại “nhật ký sinh viên”… cảm giác rất đặc biệt …
.nhim xu. says
😡 hay quá ” khi ta đi đất đã hóa tâm hồn” ..mới nghe bên Vườn thơ xong, sang bên ni lại nghe lại ^^ nhạc nền yesterday hay ghê :x…
gn0uhp says
“Nhưng tại sao em lại ra đi, em đi… và chúng mình thay đổi
Anh lo sợ nghĩ ngày mai em trở lại
Cùng ai đến tìm anh.”
thế này e k thic 1 tẹo nào 😐
maruco_270108 says
:X , iu kưng :X :X :X
jimmatein says
Và rồi dòng đời sẽ cuốn mỗi đứa mỗi nơi, để rồi khi gặp lại sao như những người xa lạ, quen biết nhau trên thế giới bao la này ko dễ, nhưng sao vô tình để mất nhau
maruco_270108 says
:X :X :X :X :X 204 !
Yêu và nhớ các bác nhiều lắm.
ký tên: Ngọc Anh (^^)-Happy
dongtamlinh says
Đời sinh viên thật là vui khi được ở ký túc, mình chưa một lần được ở cái nơi thiên đường đó, nhưng qua bài thơ mình đã cảm nhận được phần nào, cám ơn chương trình, cám ơn nhóm biên tập.
Mong rằng các bạn sẽ tiếp tục có những tiết mục hay hơn trong vườn thơ kế tiếp!
thu204 says
em không nghĩ mình lại được sống cùng với những con người tuyệt vời như vậy! Yêu các bác nhiều lắm!
ký tên: Thu-hp
thu204 says
Hu, nhớ các bác lắm, nhớ những lần cả phòng thức trắng đêm tâm sự :x, hưc..
Em: Thịnh còi
thinhcoi204 says
các bác có nhớ k? em là thành viên cuối cùng của phòng mình,thật là may mắn khi được sống dưới mái nhà 204B3 :*, yêu các bác nhiều lắm
haiyoyo says
Ôi!!Mình cũng ở ktx nhưng không được vui như mấy chị nạy,Chỉ Thấy áp lực bởi các cuộc thi,sắp đến,cuộc sống ktx như bài thơ vây.
tieu phi long says
Đời sv thật là vui.cuộc sống đi ở trọ tuy có thiếu thốn nhưng vui và được cảm giác tự lập,tự do thoải mái.và ở trong kí túc xá thật vui.tiếc rằng mình ko có cơ hội đó vì nhà mình ở gần trường mà.cứ đi đi về về thật là chán,chẳng có cảm giác giống sv tẹo nào.chán quá.huhu.
Cỏ says
ĐẾN VÀ ĐI
AI MAY MẮN SẼ LÀ NGƯỜI Ở LẠI :d
jimmatein says
Giữa ba biến đổi cuộc đời ta còn nhận ra nhau.
Ta đang bị cuộc sống lôi đi, những thói quen nhỏ nhỏ hình như đã biến mất, nó đang lu mờ dần, ta đang cần thời gian để tìm lại, cố níu kíu những điều là tốt đẹp, để ta vẫn là ta trong đường đời vạn biến
jimmatein says
Sao nghe thơ về sinh viên mà em lại nhớ về thời cấp 3 nhỉ, thời sinh viên của em không đẹp, sao thời gian nó trôi qua lặng lẽ, không ồn ào, không có gì để lưu luyến, và lại muốn quay lại thời xưa hơn nữa …
haiyoyo says
Tớ thích bạn đọc thơ.Nghe rất tình cảm
maruco_270108 says
:X
yintran says
Bây giờ mới thấm thía ý nghĩa bài này ^^ 😡