1.Thư gửi người yêu cũ
Người yêu cũ à! Phía sau một cô gái là gì anh biết không? Có một người đã nói rằng "Phía sau một cô gái là những nỗi nhớ xếp thành dãy..." Và với em nó chính là nỗi nhớ về những gì đã qua mà ta không thể nắm giữ, nỗi nhớ về những phần YÊU đã mất đi.
Chỉ mới hôm qua thôi ta vẫn còn nồng nàn gọi nhau bằng hai tiếng "Người yêu", chỉ mới hôm qua thôi ta vẫn trịnh trọng giới thiệu với người khác về hai chữ "người yêu". Nhưng ngày hôm qua là ngày đã qua và không bao giờ quay lại, còn ngày hôm nay mới thực sự là cuộc sống, và chúng ta trở thành những người khác trong cuộc sống của nhau. "Người yêu cũ"của nhau.
Người yêu cũ à! Anh nghĩ rằng em sẽ hận anh ư? Anh nghĩ rằng em sẽ gục ngã vì anh ư? Em đủ lớn để sống, đủ lớn để bước đi vậy thì cũng sẽ đủ lớn để chấp nhận mọi sóng gió của cuộc đời. Anh có thể đã làm em rất đau, đã khiến những giọt nước mắt đắng ngắt từ bờ mi em rơi xuống nhưng điều đó không đồng nghĩa rằng em sẽ phải quỵ ngã vì nỗi đau, không đồng nghĩa với việc rằng em sẽ phải sống với nỗi đau mà anh mang đến. Cuộc đời này chỉ là một chuyến xe hà cớ gì ta phải hận, hà cớ gì ta cứ phải đau trong khi người gây ra nỗi đau cho ta thì đang hạnh phúc ở một trạm xe trước đó?
Người yêu cũ à!.Anh đã xóa tên em trong danh bạ điện thoại, xóa tên em ra khỏi Friendslist của Yahoo Messenger, xóa tan hoang cái blog anh viết cho em, xóa hết những gì về em ra khỏi cuộc sống của anh nhưng có một thứ anh sẽ không bao giờ xóa được đó là "Kí ức". Anh có xóa được kí ức không? Có xóa được những kỉ niệm về nhau không? Có xóa được tiềm thức của gia đình và bạn bè chúng ta rằng chúng ta đã từng là một đôi? Liệu khi tình cờ nghe lại một bài tình ca cũ từng dành cho em, đi qua một con đường cũ ngập tràn kỉ niệm lòng anh sẽ không chút lăn tăn về những yêu thương đã có?
Còn em, em chọn cách bước đi, em chọn cách gói gém kỉ niệm và đau thương. Có thể ngày hôm nay đây em vẫn khóc vì anh, khóc vì một tình yêu đã mất. Có thể trên những hành trình tiếp theo trong chuyến xe cuộc đời sẽ có những phút giây buồn vui, thành công hay thất bại mà em nhớ đến anh nhưng nỗi nhớ đó không phải dành cho anh, nó dành cho quá khứ, dành cho những gì đã qua mà em vẫn còn nâng niu và trân trọng.
Người yêu cũ à! Anh nói em là một kẻ yếu đuổi nhưng anh biết không em là kẻ yếu đuối trong số những người mạnh mẽ nhất. Chúng ta đơn giản chỉ là những người đã từng đi chung trên một chuyến xe cuộc đời, trạm xe mà anh đã xuống với anh mang tên là "hạnh phúc", còn em vẫn sẽ ngồi lại, rong ruổi với hành trình của mình, hành trình kiếm tìm cũng mang tên "hạnh phúc".
Người yêu cũ à! Đừng bao giờ ghét nhau anh ạ... Bản tình ca mang tên "Mười năm" mà chúng ta đã nghe ở quán Café năm ấy có lẽ sẽ không bao giờ còn được cất lên, nhưng mười năm sau khi gặp lại, khi chúng ta đã trở thành những kẻ xa lạ trong cuộc sống của nhau, em vẫn sẽ mỉm cười nhìn anh và nói "Chào anh! Em rất tốt còn anh thì sao?"
Người yêu cũ à! Kí ức về anh đã gói ghém xong rồi và giờ là lúc em phải cất nó đi,em mang theo nó trong hành trình tiếp theo của mình. Anh nghe thấy chưa? Người phụ xe noí với em rằng "Trạm tiếp theo: Lạc quan"; "Trạm tiếp theo: Vui vẻ" ; "Trạm tiếp theo: Hạnh phúc".
Tháng 8, tôi gửi đi một lá thư, điạ chỉ mang tên là Cảm giác, người nhận thư mang tên Vĩnh viễn.
2.Rihanna - California King Bed3.Whitney Houston - I Have Nothing4.2AM - 'I Wonder If You Hurt Like Me5.Billie Myers - Kiss The Rain6.Fools Garden - Lemon Tree7.Rihanna ft Eminem – Love The Way You Lie (Part 2)8.Eric Clapton - My Father's Eyes9.Nelly Furtado - All Good Things (Come To An End)Chỉ mới hôm qua thôi ta vẫn còn nồng nàn gọi nhau bằng hai tiếng "Người yêu", chỉ mới hôm qua thôi ta vẫn trịnh trọng giới thiệu với người khác về hai chữ "người yêu". Nhưng ngày hôm qua là ngày đã qua và không bao giờ quay lại, còn ngày hôm nay mới thực sự là cuộc sống, và chúng ta trở thành những người khác trong cuộc sống của nhau. "Người yêu cũ"của nhau.
Người yêu cũ à! Anh nghĩ rằng em sẽ hận anh ư? Anh nghĩ rằng em sẽ gục ngã vì anh ư? Em đủ lớn để sống, đủ lớn để bước đi vậy thì cũng sẽ đủ lớn để chấp nhận mọi sóng gió của cuộc đời. Anh có thể đã làm em rất đau, đã khiến những giọt nước mắt đắng ngắt từ bờ mi em rơi xuống nhưng điều đó không đồng nghĩa rằng em sẽ phải quỵ ngã vì nỗi đau, không đồng nghĩa với việc rằng em sẽ phải sống với nỗi đau mà anh mang đến. Cuộc đời này chỉ là một chuyến xe hà cớ gì ta phải hận, hà cớ gì ta cứ phải đau trong khi người gây ra nỗi đau cho ta thì đang hạnh phúc ở một trạm xe trước đó?
Người yêu cũ à!.Anh đã xóa tên em trong danh bạ điện thoại, xóa tên em ra khỏi Friendslist của Yahoo Messenger, xóa tan hoang cái blog anh viết cho em, xóa hết những gì về em ra khỏi cuộc sống của anh nhưng có một thứ anh sẽ không bao giờ xóa được đó là "Kí ức". Anh có xóa được kí ức không? Có xóa được những kỉ niệm về nhau không? Có xóa được tiềm thức của gia đình và bạn bè chúng ta rằng chúng ta đã từng là một đôi? Liệu khi tình cờ nghe lại một bài tình ca cũ từng dành cho em, đi qua một con đường cũ ngập tràn kỉ niệm lòng anh sẽ không chút lăn tăn về những yêu thương đã có?
Còn em, em chọn cách bước đi, em chọn cách gói gém kỉ niệm và đau thương. Có thể ngày hôm nay đây em vẫn khóc vì anh, khóc vì một tình yêu đã mất. Có thể trên những hành trình tiếp theo trong chuyến xe cuộc đời sẽ có những phút giây buồn vui, thành công hay thất bại mà em nhớ đến anh nhưng nỗi nhớ đó không phải dành cho anh, nó dành cho quá khứ, dành cho những gì đã qua mà em vẫn còn nâng niu và trân trọng.
Người yêu cũ à! Anh nói em là một kẻ yếu đuổi nhưng anh biết không em là kẻ yếu đuối trong số những người mạnh mẽ nhất. Chúng ta đơn giản chỉ là những người đã từng đi chung trên một chuyến xe cuộc đời, trạm xe mà anh đã xuống với anh mang tên là "hạnh phúc", còn em vẫn sẽ ngồi lại, rong ruổi với hành trình của mình, hành trình kiếm tìm cũng mang tên "hạnh phúc".
Người yêu cũ à! Đừng bao giờ ghét nhau anh ạ... Bản tình ca mang tên "Mười năm" mà chúng ta đã nghe ở quán Café năm ấy có lẽ sẽ không bao giờ còn được cất lên, nhưng mười năm sau khi gặp lại, khi chúng ta đã trở thành những kẻ xa lạ trong cuộc sống của nhau, em vẫn sẽ mỉm cười nhìn anh và nói "Chào anh! Em rất tốt còn anh thì sao?"
Người yêu cũ à! Kí ức về anh đã gói ghém xong rồi và giờ là lúc em phải cất nó đi,em mang theo nó trong hành trình tiếp theo của mình. Anh nghe thấy chưa? Người phụ xe noí với em rằng "Trạm tiếp theo: Lạc quan"; "Trạm tiếp theo: Vui vẻ" ; "Trạm tiếp theo: Hạnh phúc".
Tháng 8, tôi gửi đi một lá thư, điạ chỉ mang tên là Cảm giác, người nhận thư mang tên Vĩnh viễn.
sutuhadong_238 says
chị ấy đã viết bức thư hay quá. sẽ là 1 cuộc hành trình dài nữa đây
[email protected] says
Có những nỗi buồn chưa kịp gọi thành tên, có những ngày
tháng không bao giờ xóa đi được! Cuộc sống là chuỗi ngày thăng trầm
cùng nắng, cùng gió, cùng mưa cùng mây. Đôi phút bình yên thật đáng
qúy biết bao. Và em chỉ mong hai chữ “ bình yên”. Hẳn mỗi
người đều có những câu trả lời riêng, nhưng với em chắc chắn một điều,
đó là nếu có điều gì đọng lại sau những biến cố, khó khăn, những nỗi
buồn trong cuộc sống một con người, thì đó chính lúc mong muốn bình
yên…Vậy là một năm rồi! Một năm qua, bao nhiêu chuyện đã diễn ra!
Ngoài kia bộn bề và chính em đôi khi cũng trở nên tất bật như vậy.
Thỉnh thoảng muốn được bình tâm, ngồi lặng lại một chút nhưng khó
quá…
Sáng chủ nhật, trời se lạnh. Em dạy sớm và không làm gì cả, đi bộ từ
tầng 4 lên tầng 11 ký túc xá đứng ở ban công, ngắm mặt trời lên. Bình
minh thật đẹp, em chợt nhận ra lâu lắm rồi em mới có cảm giác như
vậy… Em cứ mặc thời gian trôi qua, cứ mặc cuộc sống trôi qua, em sẽ
làm những gì mình thích, thế là đủ… Phải chăng em đang dừng lại…
Nhìn xuống đường, dòng xe ra ngoài đường hoà mình vào đường phố, tìm
kiếm chút dư âm của mùa đi qua còn sót lại! Tháng tư về, lặng lẽ
bên những bông hoa loa kèn và hoa sưa trắng còn ngái ngủ! Người ta bảo
loài hoa tháng tư mang trong mình giấc mơ bình yên của nắng, không
biết có đúng không? Em chỉ biết rằng loài hoa sưa và hoa loa kèn ấy đã
để lại cho em và anh biết bao kỷ niệm. Nhìn vào, em thấy nắng! Thấy
tựa như chưa hề có cơn mưa nào đi qua trong cuộc sống của mình! Em gọi
đó là loài hoa của tinh khôi, hoa của bình mình sau mưa! Em yên lặng
nhìn dõi theo cô bán hàng rong với gánh hoa loa kèn trắng và hoa ly !
Nhìn thật thích. Em thấy lòng vui lạ!
Sáng thứ 2 dậy muộn! Chen chúc giữa những khuôn mặt xa lạ, tìm một
chỗ đứng trên xe bus để đến để đến Thư viên Quốc Gia! Nhường ghế cho
một cụ già, em thấy lòng mình vui vui! Trên xe lại bus lại gặp một
bạn Bắc Giang! Thân quen và gần gũi giữa lạ xa, đồng hương ạ! Những
điều như vậy có phải là bình yên không anh? Em không chắc đó có phải
là bình yên hay không? Là 1 điều gì đó em luôn hướng vọng và chờ đợi
… Là 1 điều gì đã trở thành thân quen.. Là 1 điều gì mà nghe đủ
đầy cả cuộc sống này .. Còn là 1 điều gì nữa… thì em cũng không biết
nữa!
Tháng ba đi qua trong nỗi buồn còn bỏ ngỏ nơi mùa! Em sẽ quên, không
nhớ sâu và dài như thế nữa! Đôi khi em phải quên một điều gì đó để
rồi nhớ thêm một điều khác nữa. Và cứ thế, cứ thế, đời người ta là
những chuyến quên quên nhớ nhớ giữa hai màu chênh chao…Tháng tư
tới với cơn mưa đầu mùa hạ. Trong lành và mát! Qua rồi một nỗi buồn ,
một nỗi chán nản trong thời gian qua. Đi thì đi đi nhé! Và đừng trở
lại! Anh………!! Em sẽ quên và quên, tất cả đã là quá khứ rồi anh
ạ. Để bình yên mang hình hài của nắng, không phải mưa ! Để mỗi ngày
bắt đầu bằng câu hát “mỗi ngày tôi chọn một niềm vui, một bông hoa và
nụ cười”…
ú iu says
tặng Ta…
giang thịnh says
yêu nhau, cãi nhau, xa nhau Trong tình yêu không thể tránh khỏi quan trọng là hai người sau mỗi lần như vậy sẽ hiểu nhau hơn.
Trong tình yêu không ai là không có những lúc như vậy.
Theo mình nghĩ trong tình yêu nên có những lúc như vậy hai người sẽ hiểu nhau hơn, sau này nếu hai bạn cùng đi trên con đường đời tiếp theo sẽ hiểu nhau và sẽ sống hạnh phúc.
Chúc các bạn có một tình yêu đẹp, sống thật hạnh phúc. ” Hãy coi như hôm này là ngày cuối cùng của cuộc đời bạn” thì lúc đó bạn mới biết mình ai là người mình yêu và cần làm gì để cho họ hạnh phúc
[email protected] says
Hãy chân trọng những gì bạn đang có, đừng để người mình thương yêu phải buồn.
Khi bạn đã cố gắng để giữ lấy tình yêu đó mà người kia cố vuột ra thì bạn hay vui lên đừng có buồn. Vì người đó không biết chân trọng tình cảm của bạn danh cho họ, bạn hãy dành tình cảm đó cho người khác, người mà biết chân trọng tình cảm đó.
Cloud says
Cuối cùng thì Quick Snow chỉ còn lại một mình mình nghe. Cảm giác vẫn như ngày đầu mới đó cũng được 8 năm rồi nhanh thật.
hằng trần says
anh ra đi và không nói một lời……………….bỏ lại em bao thương nhớ.Phải chăng trong cuộc đời em anh đến và đi chỉ như vậy thui?anh giống như một giấc mơ mà e mãi chẳng thể chạm vào. Anh ra đi để lại cho em lỗi nhớ và sự tổn thương.
……….còn lại gì sau lớp vải áo?
một trái tim với nhiều lỗ thủng
một trái tim không tròn vẹn kể từ khi anh ra đi
anh đi mang theo………….
mất bao lâu em có thể quên anh?
phải chăng bộ não con người cũng giống như bộ nhớ máy tính nhỉ?
Nhưng anh biết không ngày hôm qua đã là quá khứ không bao giờ trở lại còn hiện tại mới là ngày hôm nay.Em sẽ sống thật tốt , làm những gì mình thích. Một con đường không có anh. Chúc anh vững bước trên con đường mình đã chọn.
Cám ơn anh quick và chị snow đã nghe những tâm sự của em.Anh chị hãy phát giúp e ca khúc IT’s not goodbye của laura pausini
alone says
Silent and feel……….. like as me!
alone says
Silent and feel………..like as me!
+102 says
kho^ng bao jo` bo’ tay