7/7 này là tròn hai năm với bao nhiêu sóng gió để mình đến được với nhau.
Tháng 7
Tháng của những cơn mưa bất chợt
Tháng của những điều may mắn
Tháng 7, tháng có những cuộc gặp gỡ ĐỊNH MỆNH
Và anh gặp em, ĐỊNH MỆNH
Anh vốn chỉ mỉm cười lãng nhắt khi nhìn nghe 2 chữ ĐỊNH MỆNH
Nghe yểu điệu và sến lện.
Có những bí mật anh giữ cho riêng mình
Từ lúc nào đó …
Anh cười trở lại như đứa trẻ được kẹo.
Rất vui khi có em học cùng
Rất hăng hái, sẵn lòng phóng đến cạnh em bất cứ lúc nào chuông điện thoại đổ
… Rất lo khi 1 cơn mưa bất ngờ hay cái nắng vô tội vạ cứ nắng hoài
Anh yêu em … Trong thầm lặng
Thầm lặng đứng đợi em hàng giờ dưới mưa
Thầm lặng lo lắng chăm sóc cho em từng ngày
Thầm lặng chạy sau xe em mỗi tối tan học
Thầm lặng làm tất cả chỉ để em tròn nụ cười trên môi
Và anh cứ giữ tình cảm cho riêng mình
Vì anh nghĩ em đã có người bên cạnh
Vì anh hiểu rào cản gia đình với cả anh và em là quá lớn
Em nhớ không, Valentine đầu tiên anh lấy hết cam đảm gửi tặng em chocolate và bị từ chối thẳng thừng. Em nhớ không, anh giả ngốc khi em phát hiện ra anh là tác giả của hộp quà to chứa đầy bong bóng bay. Em nhớ không, khi cả anh và em quyết định ngốc nghếch: học cách xa nhau. Nhưng mỗi phút qua đi là 1 vết cứa thật sâu vào anh. Và anh lại quay lại – đóng vai bạn thân. Anh chỉ dám nghĩ đứng nhìn em hạnh phúc là anh hạnh phúc.
Anh tin số 7 luôn là con số may mắn của chúng mình nhỉ!
Cho đến một ngày thứ 7 mà trong mơ anh chưa từng dám mơ.
Ngày mà cả 2 chúng ta dám nhìn nhận chính mình
Ngày mà cả 2 chúng ta liều mạng làm theo con tim
Ngày mà môi em khẽ chạm vào môi anh… Còn anh thì sững sờ!
Cảm ơn em nhiều! em nhé!
… “Cảm ơn em vì đã ở bên anh!”
Trả lời