Trái tim vẫn luôn đau như thế này, tự hỏi sao nó vẫn khỏe để mà đau thế? tưởng đã chết rồi cơ mà, sao đêm nào cũng đau như thế này, không phải kim đâm, k phải như dao cắt, mà nó nguyên hình là tan nát theo kiểu bị nghiền vụn………..
NÓ tự hỏi liệu anh có nhớ nó không?, rồi lại tự nhắc nhở : “mình là gì mà đòi hỏi sự nhớ nhung từ người khác???”
Sao lúc nào hình ảnh về anh cũng hiện hữu trong tâm trí nó, làm phông nền cho tất cả, tất cả mọi việc, đôi khi khiến trái tim nó nhói đau, đôi khi làm nó rơi nước mắt sau mắt kính dâm, trong màn đêm như một điều tự nhiên, đôi khi cũng làm nó mỉm cười đơn độc khi lang thang trên đường, khi ngồi thẫn thờ trước những dòng tin nhắn trong đt đã trở thành quá khứ, trước những dòng người đông đúc mà nó nhỏ bé cô đơn không ai biết đến, khi nó nghĩ về anh.
Nhiều khi nó tự hỏi tại sao anh dễ dàng bỏ cuộc thế? Tại sao anh bỏ rơi nó như thể chưa bao giờ có câu chuyện tình yêu nào giữa 2 người, anh liệu có đau lòng không khi buông tay nó? anh có tưởng tượng được nó như thế nào không khi màn đêm buông xuống???….tại sao nó lại trở nên như thế này????????
Từ hôm ấy, mặc dù không muốn, nhưng như một điều tự nhiên, nó bỏ học không thấy tiếc, nó thường xuyên đến lớp muộn và coi đó là một điều thú vị. Nó chẳng quan tâm đến điều gì, nụ cười vẫn thấy nhưng như một lớp kính mỏng có thể vỡ bất cứ lúc nào.
Đôi khi nó muốn biến mất mãi mãi, nó cảm thấy sự tồn tại của nó chẳng có ý nghĩa gì, không có nó có lẽ mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn chứ không phải là mọi chuyện vẫn thế. Nó ước gì anh đừng nói những câu ấy, mà hãy cho nó được chết, để trên thế giới này không còn tồn tại nó, để anh yên bình hơn, để nó dũng cảm xóa hết mọi thứ, để nó không phải cầm đt lên rồi viết viết, xóa xóa, để nước mắt nó không phải luôn luôn trực rơi trên mắt, để trái tim nó không phải tan nát và nhói lên hàng ngày, hàng đêm như thế này, nó sẽ không phải nhớ ai hết, không ai phải lo lắng, quan tâm cho nó hết. Hàng ngày nó ước gì nó có thể tan biến khỏi nơi đây………
Mỗi ngày mới, nó chán khi phải thức dậy, chỉ cần khi có mình nó, dù bất kì ở đâu, nó lại bị đưa về cùng một trạng thái…..cô đơn!
Ngày ngày nó nhớ anh, nhớ tất cả những thứ liên quan đến anh, những cảnh tượng ít ỏi bên anh, ……….. rồi đau lòng nghẹt thở khi nhận ra những thứ tươi đẹp ấy mãi mãi đã là quá khứ, và khi nghĩ rằng anh sẽ quên nó như một cuốn phim buồn…………..
Nó giống như một sinh vật cố gắng bắt chước con người để tồn tại trong một thế giới xa lạ không dành cho nó…..Chưa bao giờ nó thấy mình khác như thế này,… Nó nhớ anh mà không dám làm gì, viết tn rồi lưu vào nháp chỉ vì sợ anh sẽ cố tình trốn tránh k gặp nó nữa ……
Tại sao họ luôn cho rằng chia tay sẽ tốt cho người mình yêu khi niềm hạnh phúc thực sự đối với người ấy chính là họ??? Điều đó chỉ là ngụy biện, chỉ là lí do để gạt bỏ người ấy ra khỏi cuộc đời họ mà thôi……….
Anh ẩn mọi thứ với nó, nó ẩn mọi thứ với tất cả mọi người, chỉ có anh là nó vẫn luôn quan tâm, luôn dõi theo…………. Nó không dám nhắn tin hỏi thăm, nhắc nhở anh cũng chỉ vì nó sợ anh khó chịu, anh sẽ trốn tránh nó…
Có những lúc nó vẫn còn mơ tưởng câu chuyện hôm thứ 7 ấy chỉ là anh mệt thôi, và nó không như thế………….có lẽ mọi chuyện đã khác, …
Nó buồn, nhiều người nhận ra sự đau khổ của nó, nhiều ng hỏi thăm nó, nhưng nó chẳng muốn chấp nhận sự thật này……….. dù biết điều nó k muốn vẫn luôn là sự thật…
Dạo này, mỗi đêm nó lại mơ thấy anh, nhưng giấc mơ không còn như trước, nước mắt nhiều và nỗi đau lại nhói lên…………………làm nó tỉnh giấc trong sự tuyệt vọng và tận cùng của đau khổ.
Có những khi nó cảm ơn anh vì biến giấc mơ của nó thành hiện thực, đôi khi lại ước gì điều đó mãi là một giấc mơ, ước gì anh đừng để điều kì diệu xảy đến với nó, cho nó sống trong thực tại vui vẻ và mơ mộng trước đây của nó có lẽ sẽ tốt hơn ……. Nụ cười của nó sẽ không bị biến dạng………….
Hôm nay sinh nhật anh, cái kế hoạch ấy đã không thể thực hiện, nó không biết phải làm gì nữa, nó tặng anh món quà – thứ mà lẽ ra cả hai sẽ cùng mua. Chúc anh có một sinh nhật thật vui, thật ý nghĩa, những ngày còn lại trong lại trong cuộc đời anh là rất dài, vì thế anh hãy tận hưởng thật trọn vẹn anh nhé, hãy học thật tốt – mơ thật nhiều, yêu thật say đắm anh nhé!
Trả lời