Này bóng Nắng, lang thang nơi nào bỏ lại ta 1 mình ngoái theo thế? Mi có đi về nơi vòm trời xanh thật xanh kia không ? Nơi đó có khát khao, ước mơ đang còn bỏ ngỏ, có đi về đó không? Hay mi lại độc hành bước chân về phía mênh mông, xa xôi và hun hút? Nơi đó chỉ có những khoảng ngày đã vỡ xao xác…Nơi đó chỉ có cô đơn là bạn tri kỉ ngàn năm của cô độc. Đừng về nhé!
Này bóng Nắng …
Này bóng Nắng, đang ngủ hay thức? Nếu ngủ thì đang mơ gì thế? Một ngọn gió lang thang di bước chân rong chơi khắp trời quên lãng? Một nụ cười thật khẽ khi ngẩng mặt lên trời chợt thấy hai mươi mấy mùa ùa về trên tóc? Một ước mơ chạm tới mặt trời vẹn tròn bỏng cháy? Hay đơn giản chỉ là 1 giấc mơ lạ, bình yên bên những hạnh phúc giản đơn? Còn nếu thức thì đang nghĩ gì thế? Có nhớ về ta không? Đang nghĩ gì về lời ru của đá núi tật nguyền và vết sẹo thời gian? Đang nghĩ gì mà trầm mặc trong đêm thong dong thế? Hay chập chờn giữa 2 miền tỉnh thức, như ta?
Này bóng Nắng, Đêm nay ta lại mơ giấc mơ ngập Nắng. Nắng tràn trên tóc, ùa về trong mắt… Ướt đẫm! Nắng len lỏi vỡ oà thành những dấu lặng yên như bao nhiêu điều đi qua mà năm tháng vẫn thế. Một màu cũ mục rêu phong! Có về hong tóc ta không? Cơn mưa Oi Nam trên dải đất này lạ lắm, biết không? Mưa trải dài nghiêng mất mùa 20…Mưa xối xả lật tung những trang ngày cũ… Mưa nói rằng mưa buồn, mưa cô đơn trống rỗng từ khi Mưa và Nắng cất bước ra đi…
Này bóng Nắng, biết không? Lúc chiều ta đã về với biển. Biển cạn mất rồi, hải âu đã vỗ cánh bay đi về nơi phương trời nào xa thăm thẳm. Chỉ còn trên cát là loài dã tràng ngã soài nghiêng ngả con nước đôi bờ chênh vênh. Chỉ còn nơi phía cuối lòng biển mắt sóng hanh hao vì những ngày nổi bão chưa tắt. Sóng lặng yên hay biển thiếu khát khao? Sóng không đủ cồn cào hay biển không đi hết được những khát khao lòng mình? Trả lời ta đi…
Này bóng Nắng, nói cho ta vì sao đời sống này buồn tênh thế? Trịnh từng viết: Đời là cõi tạm! Có tạm thật không, đời ơi! Sầu ơi sao sầu thế? Hư vô ơi sao không bào mòn đôi bờ cách xa? Để ta về cất tiếng ca hồn nhiên giữa lòng thêng thang nụ cười. Để một ngày ta về làm đứa trẻ con mười hai lòng rưng rức hương hoa đồng nội mùa gió. Để một ngày của ngày đã vắng, ta cầm loài cỏ gà và chơi trò tung tăng sấp ngửa giữa mênh mang… Tạm được không sao không tạm đi… Đời sống này đang ngày một già nua….Ta không muốn thấy cảnh tất cả mọi thứ đang trở thành cũ mèm trong lòng nhau, Tạm ơi!
Này bóng Nắng, nói cho ta biết vì sao kí ức cũ thế? Ta đã đi qua 20 kí ức, 20 mùa mưa nắng, 20 khát khao của những ngày bão lửa. Mắt ta dại đi nhiều, tóc ta đã vàng đi nhiều và lòng ta cũng đã bạc đi nhiều… Không còn ta của kí ức nữa. Tan mất rồi, loãng vào hư vô, lãng quên vào vòm trời cũ… Cho đến một ngày có người bảo: “Nếu ta đều đi về phía ngày xưa…?”. Ừ, thì sao nhỉ? Ta có về không kí ức ơi? Nếu ta về, có điều gì nhận mặt ta không? Thôi, Ta không về vì lòng ta đã thay màu mất rồi. Ta không về vì có những điều đi rồi thì mãi mãi chẳng bao h trở lại…Cho nên người ta mới gọi những thứ đã qua là kí ức. “Không ai tắm 2 lần trên một dòng sông” và cũng chẳng có ai quay về kí ức để rồi ngã thêm 1 lần nữa cả, đúng không? Đi là đi thôi…mải miết… tìm kiếm… khát khao… bình yên !
Này bóng Nắng, Đêm vẫn loang lổ những mảnh ngày được mất. Mắt vẫn chong đèn trò chuyện cùng màn đêm đơn độc. Lạnh lẽo và trống rỗng giữa lòng hạ khát cháy! Kim đồng hồ nhích thêm 1 chút, ngày nhích thêm một chút… Ta nhích thêm chút nữa về nơi nhau, được không?
Ừ! Thì thôi, không cần. Giận rồi! Vắng! Rỗng! Đi…Đi thôi. Không giữ lại… Thì thôi! Ta về làm bạn cùng cô đơn, cùng màn đêm giữa giao mùa nhớ-quên! Ta về với ta để ngày mai khoác trên vai là gió, là cỏ dại đi cho hết những tháng ngày lang thang cùng thênh thang bát ngát. Ta về với thân phận du mục du ca về miền đất thức mòn thức mỏi để tan con nắng thành những hạt tàn rơi… Ta đi về phía trên cao để bầu trời khoác màu xanh hiền hoà, bình yên ta khát …
Này bóng Nắng, ta vẫn còn rất nhiều điều muốn thủ thỉ cùng mi. Nhưng sao mi im lặng để cơn mưa chiều này chưa tan cơn khát đã vội tắt như mưa Oi Nam trên dải đất miền Trung bạc màu gió hát này? Vì sao?
Trả lời