Vẫn mãi một giấc mơ cùng cánh buồm ra khơi là anh. Màu hồng tình yêu em kiếm tìm nằm đâu đó trong giấc mơ của anh đêm qua. Vẫn biết em đang phạm sai lầm, đang tự mình dẫm lên những mảnh thủy tinh sắc lạnh, nhưng em vẫn cứ tin, tin vào những điều mà anh sẽ chẳng nghĩ đến. Vẫn biết lúc này đây, khi em đang nghĩ về anh thì hình bóng người lại ngự trị trái tim anh.
Hạnh phúc là khi nhìn thấy người mình yêu được hạnh phúc phải không anh? Nhưng tại sao em không làm nổi điều đó? Hạnh phúc với em chỉ đơn giản là không phải nhìn thấy cảnh anh bên ai kia. Em ích kỉ, em độc ác nhưng anh vẫn không là của em; em dịu dàng, em dễ thương nhưng chiều nay anh vẫn bên cô ấy. Em khóc biết bao lần mà anh đâu có hay…
Màu hoa ti gôn cứ nhạt dần trong em còn sắc hồng nhung sao cứ trên môi anh lạnh lùng đến thế. Hạnh phúc cũng là đấu tranh có phải không anh? Em sẽ dùng ánh mắt của em để thay sắc hoa ti gôn, em sẽ dùng tình yêu trái tim em để dập tắt màu hồng nhung kia. Và khi ấy anh yêu, hãy nói với em rằng: Anh đã từng yêu cô ấy
Trả lời