Mênh mông tháng 6 về…!
Tháng 6 của những cơn mưa giông, của những oi nồng hương vị mùa hè, của tiếng ve râm rang và của những niềm vui, nổi buồn…
02/06…Birthday to my friend!
Thêm tuổi mới cho bạn yêu, cho những niềm vui, hạnh phúc ở phía trước. Cho những niềm đau nổi buồn ngày càng lùi xa lùi xa bước chân bạn đến… Cuộc sống vẫn nhẹ nhàng trôi, và bạn vẫn cứ bước hiên ngang giữa dòng đời như thế bạn nhé, đừng bao giờ gục ngã vì bất cứ điều gì vì bạn là người mạnh mẽ nhất mà. Chúc sinh nhật 27 của bạn thật nhiều niềm vui, thật nhiều hạnh phúc và ý nghĩa.
09/06…wedding to my friend!
Trải qua cuộc đời nhiều sóng gió, bạn đã chống chọi và chênh vênh đến nhường nào… Kể ra sống ở đời có vay ắt có trả, cái duyên, cái nợ là có thật. Đi qua hết con đường đau khổ sẽ thấy được hạnh phúc. Trả hết nợ nần ta lại trở về nguyên bản cho riêng ta đúng ko bạn iu… Cuộc sống rất công bằng, lấy đi của ta thứ này thì sẽ bù đắp cho ta thứ khác Thùy à. Rất may lần này hạnh phúc đã trở về bên bạn, và hi vọng sẽ có một hạnh phúc viên mãn suốt đời Thùy nhé. Chúc cho bạn có một chỗ dựa mới thật vững chắc, một mái nhà đủ ấm cúng cho Tùng Linh, và sẽ là cô dâu rực rỡ nhất trong ngày trọng đại nhé!
16/06…wedding to my friend!
Cuối cùng thì “Tứ đại mĩ nhân” cũng có đứa lên “xe bông” rồi ấy chứ, một cuộc sống mới, một chân trời mới đang chờ đón bạn phía trước. Nếu hạnh phúc là thứ xa xỉ của riêng ai thì với bản thân bạn nó phải thật giàu có nhé, hãy vun đắp cho những gì có được trong tay ngày càng nhiều thật nhiều. Cho những nồng ấp vẫn cứ ấm nồng như thuở ban đầu. Cả Phương và anh Ngọc hãy là những cô dâu xinh xắn và chú rể đẹp trai nhất nhất nhất luôn trong ngày hạnh phúc nha!
17/06…wedding to my love!
” Cuộc tình dài rộng quá đôi khi lại rất buồn…”, em đã đọc được câu nói ấy từ đâu đó, ngẫm tới ngẫm lui thấy cũng chí lí quá thế nên cuộc tình giữa em và anh đã kết thúc. Kết thúc bằng một đám cưới sẽ diễn ra vào một ngày không xa đúng không anh… Kết thúc một chặng đường dài 2 năm với những yêu thương mật ngọt, kết thúc những nhớ nhung trải dài in hằn trên 700km đoạn đường, kết thúc những cuộc gọi vào lúc nửa đêm với những câu từ đại loại ” em nhớ anh, anh nhớ em, em yêu anh, anh yêu em…”, kết thúc những giận hờn vu vơ, những khóc than buồn tủi…, kết thúc những chuyến đi vượt ngàn để tìm về với người yêu dấu, để được nằm trọn trong vòng tay nhau, để thỏa sức nhớ mong, đợi chờ. Kết thúc, kết thúc tất cả… Ngày ấy, chính anh sẽ là một chú rể đẹp trai, lịch lãm, chính anh sẽ lồng vào tay người con gái anh yêu thương chiếc nhẫn cưới, chính anh sẽ là người kiêu hãnh nắm chặt tay người con gái của đời mình để song bước lên đài hoa hạnh phúc… Và… cô gái vinh hạnh ấy không phải là em… Anh sẽ thật sự hạnh phúc chứ??? chắc chắn là như vậy rồi, vì đó là sự lựa chọn của anh. Anh đã bỏ cuộc tình dài để lựa chọn cuộc tình ngắn, anh bỏ khoảng cách xa để lựa chọn khoảng cách gần, anh bỏ tình yêu thừa để lựa chọn tình yêu đích thực… Đúng cả đấy chứ, thế nên việc anh hạnh phúc là hoàn toàn hợp lí.
“Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề”… Đọc đi, đọc lại vẫn thấy lời nói của Trịnh có sức thuyết phục ghê gớm, nó giúp em đánh lừa đi mọi cảm giác đau đớn, tủi hờn, mất mát và cả cái sự phụ bạc anh mang về cho riêng em. Nó giúp em có thể đứng lên, bay nhảy, vui vẻ, cười đùa như một đứa trẻ vừa no đòn được dỗ kẹo…Thế nhưng, nó lại không giúp được em vào lúc này… khi màn đêm giăng đầy, khi bốn bề tỉnh lặng, em trở về với cảm xúc thật nơi em… em lại thấy nhói lồng ngực, em lại thấy nghẹn nổi niềm và em lại thấy rưng rưng hàng lệ tuôn… Cuộc sống là thế đó, với em tất cả đều xa xỉ, ngay cả để sống đúng với con người mình cũng quá khó đối với em…
Tháng 6 à! đến thật nhanh và đi vội vả nhé! để những gì là niềm vui đọng mãi trong tâm hồn ta và bao la nổi buồn sẽ được rửa trôi trong một cơn mưa ban chiều…
Trả lời