Ngày chưa xa, còn mới nguyên trong kí ức của mình, ngày ta 18. Ngày ấy, ta mải miết với những niềm vui, mỗi sáng mai lên mình có bạn trong những khám phá mới về cuộc sống, ta đã không ngại những cung đường xa, không ngại ngần 1 cái nắm tay tin tưởng, không ngại yêu thương, che chở cho nhau… Bạn có nhớ không những ngày rong chơi, ai đã mua cho mình ổ bánh mì đêm mưa ướt lạnh? Ai đã ngồi cùng mình cả buổi chiều bên sông Hương với háo hức được xem cầu Tràng Tiền đổi màu? Ai đã ngồi sau xe mình hát véo von trong ngõ nhỏ? Và những bữa cơm đạm bạc, ai đã cùng nấu, cùng ríu rít khen ngon? Chưa xa lắm đâu ngày trong veo và tin tưởng…
Rồi mình nghe tiếng bạn thở dài, mình linh cảm thấy bạn đang khóc, bạn đang gục xuống bên bàn phím cô đơn… Cuộc sống khó khăn quá phải không? Khi ta học hành dang dở, công việc áp lực, cuộc sống bon chen và tình yêu bấy lâu ta nâng niu, thổn thức, rồi một ngày tan biến đi như cơn gió,như có như không… Chỉ muốn ào đến bên bạn ngay lúc đó, ôm lấy bờ vai đang rung lên của bạn, để được cùng nhau trong nỗi đồng cảm vô bờ, mọi lời nói lúc này sẽ vô cùng thừa thãi phải không?
Năm năm trôi qua thật nhanh, tiếng cười trong veo thuở nào mình đã nghe thấy chút dấu mệt mỏi, buông xuôi…
Muốn thầm thì với bạn…
Rằng… Chúng ta đang đi qua nỗi buồn, thật không dễ dàng chút nào bạn nhỉ! Nhưng hãy tin rằng những gì là đích thực thì mãi mãi giữ được giá trị của nó.
Và… Bên ta yêu thương vẫn đong đầy, ta nhìn thấy trong vụ gặt vàng ươm của mẹ, trong tiếng khúc khích nghịch ngợm của đàn em, trong mối dây bền chặt của ta và bạn, dẫu xa xôi, dẫu không hẹn ngày gặp lại, nhưng ta vẫn hướng về nhau mỗi ngày…
Và… đừng gọi tên nó là “nỗi đau” bạn nhé! Đó là thử thách, để ta biết đâu là yêu thương, để ta biết mạnh mẽ hơn, và dù vậy, sẽ không bao giờ mất đi phải không “tin yêu”?
Rồi nỗi buồn sẽ qua, ngay lúc này bàn tay mình sẽ nắm giữ bạn, bởi là yêu thương là sẽ không bao giờ buông tay, sẽ không bao giờ bạn nhé!
Đêm nay trăng sẽ sáng, trăng 18 ngọt lành như tuổi mình đã đi qua, ngọt lành như yêu thương trong ta không dứt, mình sẽ ngồi trên bờ đê rơm rạ, nghĩ về bạn, về những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống này, và tự hứa với lòng mình… Sẽ “mạnh mẽ để yêu thương hồn nhiên”…
Trả lời