Khi mà mọi thứ đã quay lưng lại với nó thì cậu xuất hiện……
Sài Gòn, chiều hôm nay lại mưa, nó ngồi đây, buồn, cô đơn và nhớ cậu da diết……
Nó muốn quay lại buổi chiều hôm ấy, buổi học đầu tiên môn phương pháp tính, ngày mà nó được gặp cậu…..
Nó nhớ, nhớ nhiều lắm. Giá như, giá như lúc đó nó có thể nói chuyện với cậu nhiều hơn nữa, sẽ chú ý đến cậu chứ không vô tâm như thế. Nó muốn quay mặt ra sau để nhìn thẳng vào mắt cậu ấy nhưng lại không có đủ dũng cảm. Và điều đó làm nó ân hận đến tận bây giờ, nó đã quên khuôn mặt của cậu, những gì nó còn nhớ là giọng nói của 1 người con miền Bắc ấm áp, nhẹ nhàng, nước da ngăm ngăm đen……..
Đã có 1 sự cố khiến nó không thể đến với những buổi học tiếp theo. Không biết đến khi nào mới gặp lại nhưng 1 điều nó hiểu và cảm nhận được là hình ảnh của cậu đã in sâu trong tâm trí nó……Nó đã đi tìm cậu, hỏi bất kể ai mà nó nghĩ sẽ biết 1 chút gì đó về cậu nhưng vô vọng……
keomutnhoxinh says
Lâu lắm mới đc nghe giọng Rain và …Alex^^
keomutnhoxinh says
Lâu lắm mới đc nghe giọng Rain và …Alex^^
misty_kyt says
Em cứ lo,cứ sợ là nó chẳng on air đươc. Cảm ơn Rain nhiều nhé và cả anh Alex nữa, không quên cảm ơn ekip của Cầu Vồng đâu…..hi 😡
kid_of_rain_1708 says
@Misty: Chị thì cứ sợ là em sẽ không thích giọng anh Alex xen vào, chỉ thích mình chị như mọi khi thôi 😀 Em thích là tốt rồi >:D<