Anh à, không biết nói gì bây giờ nữa. Chắc chỉ có một cảm xúc bây giờ đó là rất rất nhớ anh thôi. Em biết em ngốc em cố chấp và trẻ con nữa mà đôi lúc anh nói là em tiểu thư quá. Dù sao em vẫn là con gái mà, người ta nói con gái thì thương yêu bằng tai, em cũng không ngoại lệ mà.
Giá như cái lúc đó chỉ cần anh nói ngồi yên đó kệ cho em có một mực đòi xuống xe thì sẽ ko thế này đâu nhỉ. Chỉ cần anh giữ tay em lại thôi là chắc chắn em chẳng bước đi như thế. Vì anh biết mà em sợ đi một mình lắm đấy còn chưa kể là em sợ bóng tối nữa. Sợ lắm. Em biết em làm to chuyện rồi, cũng biết lỗi của mình rồi. Đừng tắt máy nữa anh nha.
Trả lời