Bỗng nhiên thấy nhớ mùa hạ một cách da diết. Cái cảm giác mong manh, vậy mà, ngập choáng tâm hồn tôi chỉ sau một vài giây. Thèm mùa hạ, thèm cái bầu trời cao xanh, thèm những cơn gió nhẹ, chỉ nhẹ một chút xíu thôi, thèm cái nóng nực, thèm những giọt mồ hôi, lăn dài, thèm cái cảm giác nhớp nháp và bụi bặm, thèm được ánh nắng gắt gao phả vào mặt, những cảm xúc nhỏ nhoi bất chợt thật giản dị, cứ long lanh như nước vậy….
Tôi không nhớ là mình đã trải qua mùa hạ đó như thế nào. Chỉ nhớ, đó là một mùa hạ, lấp lánh hạnh phúc và nụ cười. Mùa hạ, mà có lẽ, trong cuộc đời này, chẳng bao giờ tôi dám mơ đến lần thứ hai. Mặc dù tôi biết, tôi thèm khát nó đến nhường nào.
Có bao giờ bạn cảm thấy nhớ một cái gì đó mơ hồ, đến phát khóc, mà nước mắt, thì cứ tắc nghẹn, đến khó chịu. Tôi đang nhớ cái mùa hạ mơ hồ đó, mùa hạ của tuổi 20, nồng nhiệt và đầy suy tư. Tôi cảm tưởng như, chính cái mùa hạ đó, đã đánh dấu sự kết thúc của một tôi của hôm qua. Hay chính tôi là mùa hạ, tôi và mùa hạ, là một, mùa hạ đó đưa tôi đến, với cuộc đời này, ngỡ ngàng nhưng cũng quá đỗi tự nhiên. Tôi như tan vào cái không khí của mùa hạ năm đó, cuồng nhiệt và bất chấp tất cả, chỉ để hưởng thụ, những giây phút hạnh phúc rất tự nhiên ấy, tại sao trong mùa hạ tôi không cảm nhận được, mà bây giờ, nó lại rõ ràng đến vậy? Cảm giác đó cứ day dứt trong lồng ngực. khiến tôi như muốn nổ tung ra, tôi thèm khát, được chạm vào thứ hạnh phúc đó một lần nữa một cách khủng khiếp.
Tôi bị mùa hạ cuốn đi, bị con người đó cuốn đi, chân tôi bước lang thang trong những đêm mùa hạ, dưới ánh trăng, trên bãi cỏ, bên kia biển và sóng. Tôi cứ đi vậy thôi, mải miết, chẳng nhớ là mình đã đi qua ai, đi qua cái gì, chỉ cần, tay tôi vẫn còn được nắm chặt.
Mơ hồ quá, nụ cười đó, giọng nói đó, khuôn mặt đó, khói thuốc, phủ mờ tất cả. Cứ như mơ vậy, tôi bước đi trong trong mùa hạ mà cứ như bước đi trong giấc mơ của chính mình. Cái cảm giác dễ chịu của những đêm mùa hạ thơm nồng và ngọt ngào, tựa hồ như những giấc mơ của thời thơ ấu mà đến bây giờ thỉnh thoảng tôi vẫn mơ thấy ấy.
Trong đêm, trăng thật sáng đúng không, và đường thật rộng, tôi bước đi, tự do, không sợ hãi, vì tôi biết, đằng sau, có ai đó, vẫn dõi theo tôi với một nụ cười thật dịu dàng. Nếu tôi đi xa quá, sẽ có người, chạy tới, và đưa tôi trở về lại, lúc nào tôi cũng được an toàn. Có phải là tôi đã từng nhảy múa và cười thật lớn dưới ánh trăng, có phải là chân tôi đã được đặt lên một bàn chân khác, thật lớn, tay tôi được giữ chặt bởi một bàn tay khác, thật lớn, và cứ thế, tôi đã lướt đi trong đêm trăng? Có phải là tôi đã từng nằm dài trên cát, nghe tiếng sóng, và bên cạnh tôi là một bờ vai thật vững chắc, có phải ai đó đã hát cho tôi nghe, thật nhẹ nhàng không? Có phải chúng tôi đã cùng dắt tay nhau chạy, và cười thật lớn? Những đêm mùa hạ đó, có thật là đã từng tồn tại, hay đó là thứ kí ức an ủi do chính tôi tạo ra? Kí ức an ủi, kí ức về một sự thật chưa bao giờ tồn tại, giúp con người ta hạnh phút trong chốc lát, có phải, là tôi đã tạo nên nó, những đêm mùa hạ, lấp lánh đó, có thật là của tôi chăng?
Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể diễn tả lại một cách hoàn hảo nhất bằng lời cái cách tôi đã trải qua mùa hạ đó, đối với tôi bây giờ, tất cả đều thực sự quá mơ hồ. Hạnh phúc nhẹ như mây, cuộc đời con người lại quá nặng nề, gắn hai thứ đó lại với nhau, tất cả còn lại chỉ là sự tổn thương và nước mắt mà thôi. Tôi dành một mùa đông lạnh lẽo, để khóc và để tang cho mùa hạ năm ấy. Tình yêu vẫn còn đó, nhưng nước mắt sẽ không ngừng tuôn. Bao giờ, mùa hạ đó, sẽ quay về với tôi? “Bao lâu, thì trái đất lại trở về mùa thu 1 lần?” Còn tôi chỉ muốn hỏi, bao lâu, trái đất, sẽ quay lại, mùa hạ của tôi? Dù chỉ là một lần?
Tôi yêu mùa hạ đó hay tôi yêu con người đó? Tôi đi qua mùa hạ, hay mùa hạ đã đi qua tôi?
ech_tam_bot says
“Each time I think of you
My heart would beat for you”
blue night;)
gaucoi says
Không nghe đươc!
doradomiss says
Up lại đi KNYT ơi, ko ai nghe đc hết
naughtyboy77621 says
Ô la lá nge được rồi!!!!!!!!!!!!!
rubydi says
1 chương trình KNYT xuất sắc nhất mình từng nghe:)
gaucoi says
@rubydi: Câu nói làm mình hạnh phúc nhất mình từng được nghe 😛
naughtyboy77621 says
Hehe… tớ cũng thế Gaucoi ạh! :))
shizuka says
Cảm ơn chương trình nhé nhiều nhé~ cứ nghĩ là lâu lắm nữa mới được lên sóng cơ 🙂
nhoc_ngocxit says
Nhạc nền là bài gì vậy mọi người, hay quá :X
naughtyboy77621 says
Remember và memory. Nếu bạn cần thì mail cho mình: [email protected]
naughtyboy77621 says
[email protected]
nhoc_ngocxit says
@ naughtyboy7621 : tớ ko send được mail cho ấy, cái địa chỉ bị sai hay sao ấy=,=
Cụ thể là bài remember với memory của ai hả ây?
naughtyboy77621 says
Hay nick yahoo nhé: naughtyboy77621 . Do mình tìm các bài nhạc nền đó ngẫu nhiên nên nó không ghi của ai cả.