Con biết chúc thầy điều gì trong buổi lễ hôm nay?
Con không muốn ca mãi điệp khúc: “Chúng con xin kính chúc thầy…” rồi tặng hoa, tặng quà rồi reo hò ầm ĩ, rồi vỗ tay… Thầy dạy chúng con đừng là cái máy.
Thầy dạy chúng con đừng ỷ lại. Hãy sống sao nên người! Hãy trung thực, hãy là mình trước đã. “Các em ơi làm người thật không dễ”. Lũ chúng con lắng nghe, đứa khẽ cười, đứa thở dài, đứa cúi đầu lặng lẽ.
Con biết chúc thầy điều gì trong ngày lễ hôm nay?
Lũ chúng con có mấy đứa nghe lời thầy? Đứa nào lo chơi hơn lo học, đứa nào nghịch ngợm, phá phách! Đứa nào đua đòi, đánh mất chính mình?
Đứa nào thấy trời vẫn xanh?…
Trời vẫn xanh mà đời nhiều sắc. Người ba buổi vật lộn kiếm từng đồng. Kẻ không ngủ hăm bốn trên hăm bốn giờ học hành chăm chỉ. Kẻ ngày đêm rong chơi quên phát triển cộng đồng.
Chúng con biết chúc thầy điều gì trong ngày lễ hôm nay?
Trên tay con vẫn là hoa, là quà tặng. Con bước đến trước thầy đứng lặng lẽ…
Chúng bạn giục: “Nói đi, nói gì đi”. Con cúi mặt ấp úng: “Xin thầy hãy tha lỗi cho chúng con”. Thầy cười hiền, đặt tay lên vai con, mắt đỏ. Không một tiếng reo cười, không một tiếng vỗ tay. Và không như những năm trước, chúng con cúi đầu lặng lẽ..
quyank_0812 says
lâu lắm rồi mới nghe bài hát này:X
có nhiều người thầy để nghĩ tới, nhưng ko hiểu sao cứ ám ảnh trong mình hình ảnh ông Bụt:)