…Em kiêu hãnh nghiêng đầu khoe nắng gió
Dưới mặt trời rạng rỡ hướng dương ơi
Em và tôi mỗi kẻ một cảnh đời
Nhưng chung một ngậm ngùi trong kiếp sống
Tôi và em vươn mình trong sức sống
Chờ đợi gì khi bóng ngã hoàng hôn
Cũng như em, tôi có một nỗi buồn
Yêu sa mạc nên thường hay mơ mộng…”
“…Nắng Sài Gòn hôm nay vàng quá. Vàng đến nỗi có cảm giác nếu có một cánh đồng hoa hướng dương ở đây thì không biết hoa sẽ vàng hơn hay nắng sẽ vàng hơn.
Mùa này chắc cánh đồng hoa ở Hà Nội đang rực rỡ lắm, dù Hà Nội không có nắng như nơi đây. Hướng dương ơi, biết không, giờ tôi rất nhớ một người, người ấy cũng yêu hướng dương giống như tôi, làm sao để tôi tìm thấy người ấy ….. làm sao để nói với người ấy tôi đang nhớ người ấy đến thế nào?
Tôi xa em đã nhiều tháng rồi, ngỡ rằng tôi đã quên những gì em nói với tôi, quên những lúc chỉ mỉm cười khi nghĩ đến em. Giờ khi tôi sắp trở về, khi tôi lại nghe tiếng em nói, tôi lại thấy mình như đóa hướng dương ủ rũ khi đêm về.
Người ta thường nói về hoa hướng dương với hai ý nghĩa khác nhau, một thì nói rằng, hoa hướng dương là sự giàu có giả tạo, và một thì nói nó tượng trưng cho sự chờ đợi và luôn dõi theo một ai đó. Ngày trước tôi luôn nói với em tôi chỉ tin nghĩa thứ 2, nhưng giờ đây em biết không, tôi lại nghĩ, nếu tôi là một đóa hướng dương, thì những gì tôi có đều là ảo ảnh, dễ có và cũng dễ mất. Và tôi, cũng sẽ mãi ngóng trông một người như loài hoa kia luôn cố vươn về phía ánh nắng để rồi bị tàn úa bởi chính thứ nó yêu thương.
Em có biết tôi ao ước được đi bên em dù chỉ một lần. Tôi ước, giữa những con phố lạnh Hà Nội, bàn tay tôi sẽ nắm trọn bàn tay em, và đôi khi tôi còn ước đôi tay em sẽ ôm chặt tôi trong lòng, để tôi nghe nhịp đập con tim người đang dành riêng cho tôi mà thôi.
Tôi biết tôi không thể trách em vì tôi là người ra đi. Chẳng phải có một nhạc sĩ đã viết:
“…Còn lại gì để nhung nhớ khi người quay bước đi
Còn lại gì để luyến tiếc khi đã xa nhau rồi
Giờ chỉ còn là nước mắt ôi tình yêu đã xa
Những ân tình theo gió bay xa thật xa…”
Nhưng sao tôi vẫn thấy giận em khi biết giờ em đã hạnh phúc bên người khác, sao tôi vẫn thấy lòng mình tràn ngập sự ghen tỵ khi thấy người con trai khác trong tâm trí người.
Nhiều khi, muốn người nhớ lại những lời hứa với hoa hướng dương khi nào, trách thời gian khiến em lãng quên, nhưng…. tất cả giờ chỉ còn là quá khứ với em, nhắc lại cũng chẳng thay đổi được gì. Vậy mà tôi …..
“…Dù biết thế sao vẫn yêu em
Dù cho em đã quên mất câu thề
Và dù em đang vui bên tình mới kia
Dù lòng anh chẳng được nghe lời hạnh phúc…”
acha_acha1989 says
hjhj
chang_trai_mtv says
hè,Hn bây giờ đi vườn hoa cải ;))
bongtuyet0_0 says
hj. nhạc nền hay thật đây.! 🙂
anhquanal says
Nhạc nền hay thật :”) giọng đọc thật hợp :”)
ha du says
nhạc nền là gì vậy các bạn, chỉ mình với 😡
s2.na says
Hn đang có vườn hoa cải 😡
ice_cream1101 says
Nhạc nền là bài Passacaglia của Secret Garden đó bạn ^^
dackek says
hay quá
người ta nói chờ đợi là hạnh phúc, nhưng nó cũng là nỗi buồn + niềm tin.
thời gian qua đi, nỗi buồn tan biến và niềm tin cũng không còn hiện hữu .
nên không còn chờ đợi và chợt nhận ra : ” quên được rồi”
^^