This is a modal window.
Đã lâu rồi mình không gặp lại, và đã lâu rồi mà tớ vẫn chưa quên được những điều cần quên đi.
Chẳng biết tự bao giờ, tớ trở nên ngu ngơ đến thế
Ngu ngơ khi nghe ai đó nói chuyện, ngu ngơ khi nhìn ai đó cười, mà tớ thì, chẳng quên được cái ánh mắt của ai đó đâu, cứ làm ngơ mà hóa ra không có ngơ chút nào.
Tớ đã yêu cái cách nói tưng tửng và cái vẻ bất cần của ai đó từ khi nào…
Tất cả, đến bây giờ, chỉ còn là trong trí nhớ. Đôi lúc muốn chạy đến nơi ấy chỉ để nuôi hy vọng được nhìn ai đó một lần, ừ, chỉ là nhìn thôi…
Tớ không thể nói với ai đó là tớ nhớ ai đó, không thể nói là tớ hầu như lúc nào cũng nghĩ về ai đó… vì tớ biết…không có kết quả và tớ cũng chẳng muốn ai đó bận tâm.
Tất cả suy nghĩ, tất cả thương nhớ đành gửi hết cho gió cho mây… Thế nên, chỉ biết nhắn “Ngủ ngon nhé.” hay đại loại là những tin linh tinh không đầu đuôi không cần trả lời… Đôi lúc nhận được tin trả lời , dù là những lời rất vu vơ, tớ vẫn rất vui, không biết sao lại vui đến thế…
Tớ, vẫn cứ chờ một thứ…một thứ rất xa rất xa…
Chúc ai đó luôn may mắn, “khi may mắn thì thứ khác cũng sẽ đến”…
nguyễn quỳnh says
bản nhạc tiếng nhật lồng vào là bài j vậy các bạn..thanks nhiều nhé
DarkComet says
Bản đó là さよなら の 夏 của Aoi Teshima và Spring Time – Yiruma bạn ạ