Dạo này trời vẫn còn chút se lạnh, kèm theo những cơn mưa phùn. Mùa xuân dường như vẫn còn lưu luyến nơi đây, nhưng thi thoảng lại có một ngày thoáng nóng bức đầu hè, nắng sáng hơn, trời trong và cao hơn. Sáng nay bước xuống đường, gặp những gánh hàng hoa đủ màu sắc, thấp thoáng những bông hoa loa kèn màu trắng, chợt giật mình vì sự thay đổi của ngày giao mùa. Bỗng reo lên một tiếng như thể lần đầu tiên phát hiện: Tháng 4 về….
Vườn Thơ tháng Tư 2014 | Thực hiện: Kịch bản – Tatto | MC – Happy | Trình bày – Leo, Mr.Danko, Muối | KTV – Bin.
Những bài thơ được sử dụng trong chương trình:
Track01 – Hoa tím ngày xưa | Tác giả: Cao Vũ Hoàng Miên
Track02 – Không phải lỗi của hoa hồng vàng | Tác giả: NPV
Track03 – Mùa hoa cải | Tác giả: Nghiêm Thị Hằng
Track04 – Mùa hoa không gửi II | Tác giả: Bình Nguyên Trang
Track05 – Hoa bất tử | Tác giả: Trương Nam Hương
Không phải lỗi của hoa hồng vàng
Tác giả: Cao Vũ Huy Miên
Trình bày: Leo
Con đường em về ban trưa
Hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ
Tuổi em vừa tròn mười bảy
Tóc em vừa chớm ngang vai
Con đường em về mưa bay
Ta đứng trông theo bao ngày
Từ bao giờ lòng cứ ngỡ
Yêu người mà nào có hay!
Con đường em về thơm hương
Ngọc lan khuya rụng trong vườn
Tiếng dương cầm đâu lặng lẽ
Đưa ta về phía cuối đường
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa…
Tác giả: Nguyễn Phong Việt
Trình bày: Mr.Danko
Một ngày tình yêu gõ cửa
của ngôi nhà có hoa hồng vàng nở suốt bốn mùa đón gió
người con gái cười xinh
bình yên.
Nhưng cuộc đời luôn có những lý lẽ riêng
sáng nắng, chiều mưa, và đêm về trong bão
hoa hồng vàng thay những cánh hoa đầu tiên dần héo
người con gái cười quên
buồn tênh.
Có những ngày thời gian ngưng đọng trong một giấc chiêm bao
hoa hồng vàng chết lặng...
tiếng chim hót ngoài kia cũng hóa thành từng giọt nước mắt
người con gái cười ngẩn ngơ
bơ vơ.
Chẳng có ai hiểu hết nỗi đau của sự đợi chờ
không có ai tin tình yêu lại mang đến niềm tuyệt vọng
hoa hồng vàng bỏ rơi mình phía bên kia đời sống...
người con gái cười thiết tha
xót xa.
Có người trách tình yêu đừng gõ cửa ngôi nhà
thì hoa hồng vàng vẫn vàng tươi như từng có năm tháng...
thì người con gái cứ vô tư mà vui sống...
thì nắng, mưa, bão cũng chỉ như một mặt hồ thoáng xao động...
thì tiếng cười vẫn trong veo dù có lẫn nước mắt
hồn nhiên.
Rồi đôi lần trốn chạy khỏi ngôi nhà đã không còn bình yên
quặn lòng nhìn đến bao lần những tình nhân về qua phố
hoa hồng vàng rũ mình chào mùa gió
người con gái cười mịt mờ
xác xơ.
Và cuộc ra đi khi nắng chưa về trên thềm nhà
hoa hồng vàng ở lại...
tình yêu ở lại...
người con gái cười nói
ơ hờ.
Để thời gian đi hết bốn mùa
ngày người con gái trở lại...
hoa hồng vàng nơi ngôi nhà bỗng một sớm mai thức dậy
người con gái cười quen
cô đơn.
Những trang nhật kí được viết ra nhiều hơn
có buồn vui, có ray rứt...
hoa hồng vàng rũ những hạt sương và nhìn thấy nắng
người con gái cười khúc khích
bình yên?
Một ngày tình yêu lại gõ cửa
của ngôi nhà có hoa hồng vàng nở đã nhiều tháng năm
người con gái cười nghi ngại
chờ đợi.
Nào phải đâu hoa hồng vàng có lỗi
Nào phải đâu tình yêu làm trái tim con người đau nhói
Nào phải đâu những thiên thần bỏ mặc ngày người con gái tuyệt vọng trong mệt mỏi
Nào phải đâu cuộc đời
Nào phải đâu gian dối...
Nào phải đâu tất cả những điều đó
ngày người con gái biết yêu trở lại!
Tác giả: Nghiêm Thị Hằng
Trình bày: Duck
Có một mùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đang thì con gái
Đợi anh chưa lấy chồng
Anh rụt rè không dám
Hái một bông cải ngồng
Sợ làm con bướm trắng
Giật mình bay sang sông.
Qua bao mùa hoa cải
Chỉ mình anh biết thôi
Mình anh không dám hái
Hoa cải bay về trời.
Bâng khuâng chiều làng bãi
Không còn hoa cải ngồng
Ai xui anh trở lại
Ngày em đi lấy chồng.
Anh lại gieo hạt cải
Lại âm thầm đợi mong
Có một người con gái
Đợi anh chưa lấy chồng.
Tác giả: Bình Nguyên Trang
Trình bày: Muối
Không thể gửi về cho bạn một màu hoa
Tím như màu chiều hoang ven bờ nỗi nhớ
Giọt nước mắt mười lăm thường dễ vỡ
Hoa bìm bìm im lặng hóa thơ.
Nếu chẳng hiểu mình có một miền quê
Dù chỉ xôn xao trong lời ru mẹ hát
Biết nâng niu giọt mồ hôi đắng chát
Hoa bìm ơi trong cát có niềm đau?
Mình chẳng gọi tên hoa khi thầm nhớ về nhau
Màu tím ấy dễ bầm thành vết cứa
Chỉ bâng khuâng bằng loài hoa thắp lửa
Mắt bạn nồng nàn cháy giữa tháng năm xa.
Những dải âm thầm không gọi là phố xá
Mà nỗi buồn vương màu tím tuổi thơ tôi
Làm sao yên với khoảng trời mười bảy
Khi mười lăm, ngày ấy đã xa rồi?
Làm sao nói rằng điều gì đó đang rơi
Điều gì đó đang đầy lên thành lo toan, diệu vợi?
Làm sao khóc khi kỷ niệm riêng biến thành lời nói dối
Không thể gửi về cho bạn một màu hoa?
Tôi nâng niu một điều mãi mãi xa
Tôi gìn giữ cho tim màu hoa thuở bé
Nói giùm nhau điều muôn thuở vẫn là như thế
Không thể gửi về cho bạn một miền quê.
Tác giả: Trương Nam Hương
Trình bày: Muối
Có một ngày người sẽ bỏ ta đi
May mắn quá câu thơ còn sót lại
Biển bơ vơ lạc lối buồm về
Rồi câu thơ nguội lạnh bỏ ta đi
Vớt vát mãi chỉ nỗi buồn ở lại
Núi cô đơn sám hối trăng thề
Và cuối cùng buồn cũng bỏ ta đi
Hoe hoét nắng…
Hoa hoang…
Chiều cỏ dại,
Thơm như không hay biết điều gì
Hình như gió ngược tìm năm tháng ấy
Hát dông dài
Hoa bất tử ơi…
HienHa says
Nghe bài Mùa hoa cải xong, tìm đọc truyện ngắn của Nguyễn Quang Thiều, thấy buồn não ruột, khi nghe đây xuất phát từ câu chuyện thực, cô gái trong mùa hoa cải đã chết cùng với cái thai trong bụng, xót xa quá.