Đêm, chưa bao giờ nó sợ đêm đến thế, bao nhiêu cảm xúc cứ thế ào ra vụng dại, chẳng kìm nén được.
Đêm, là khoảng lặng cho những phiền não của ngày đã qua.
Lúc nhỏ… trẻ con, giả vờ khóc khi muốn ngủ.
Khi lớn.. người ta lại giả vờ ngủ khi thật sự muốn khóc!
Lúc trước… tưởng khóc là buồn nhất…….!
-Sau này… mới biết buồn nhất là… không thể khóc được
– Cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn!
– Lúc trước… tưởng cười là vui nhất.
-Sau này… mới biết có những giọt nước mắt còn vui hơn nụ cười.
Sao người ta lại đùa giỡn với tình cảm của nó như thế? Đã không yêu thì sao còn nhớ? Không có cảm giác sao còn giả bộ quan tâm? Gieo cho nó hi vọng rồi nhẫn tâm đánh đổ tất cả! Là nó ngốc nên mới tin người ta, là nó ngốc nên mới mở lòng yêu người ta. Tình đầu như bước chân trên cát…
Qua hết rồi, mọi thứ vỡ vụn hết thật rồi, kí ức kia cũng vô tình bị người ta hất đổ rồi. Gói yêu thương vứt vào một xó.
– Hạnh phúc đó chỉ là hàng tồn kho..
Có lẽ nào kí ức của tớ về cậu chỉ là “hàng tồn kho” thôi ư?
Có lẽ nào tình cảm của tớ với cậu cũng chỉ là trò chơi thôi ư?
Có lẽ nào tụi mình chỉ là người qua đường của nhau hả cậu?
Nhớ lắm những lúc cậu gọi tớ là “ngốc”..
Nhớ lắm những lúc cậu mắng tớ là “hâm”..
Nhớ lắm lần cậu hát tớ nghe..
Nhưng bây giờ mọi thứ về cậu trong tớ đã nhạt hết rồi. Chẳng còn vị ngọt ngày nào, cũng chẳng còn sức để cảm nhận được cái vị đắng ngắt nơi cổ họng nữa, có chăng chỉ là vị mặn của nước mắt do tớ tưởng tượng ra..
có ai đó đã từng nói: “Người xứng đáng với mình thì sẽ không bao giờ làm mình khóc”, điều đấy đúng không hả cậu?
Có nhớ đã bao nhiêu lần cậu làm tớ phải khóc không?. Ai đó đã từng thủ thỉ vào tai tớ rằng: “Khi bạn khóc, nếu giọt nước mắt đầu tiên chảy ra từ khóe mắt phải thì đó là giọt nước mắt hạnh phúc” thật khờ khi tin điều đó phải không?. Chẳng nhớ đã bao nhiêu lần tớ đã cố làm cho giọt nước mắt đắng ngắt từ bờ mi kia rơi xuống là của khóe mắt bên phải?. Liệu có phải ai khi yêu cũng như tớ không?
Đã xa rồi, xa tất cả những cái gọi là hạnh phúc trong tớ… Xa vắng những yêu thương, hờn giận, sẽ không còn những nước mắt nụ cười, qua hôm nay thôi, tớ sẽ lại là tớ của trước kia, dù rằng tiếng cười chẳng còn trong trẻo như xưa, và có lẽ tớ sẽ chẳng dám yêu ai nữa, hoặc cũng có thể rất lâu tớ mới dám mở lòng cho trái tim của kẻ xa lạ nào đấy len vào…. Sẽ chẳng nghĩ về cậu trước khi ngủ nữa đâu, sẽ chẳng quan tâm cậu nữa đâu, sẽ chẳng còn săn đón 00:00 để nhắn tin cho cậu nữa đâu kẻ dối gian à! đã có lúc lưu tên cậu trong danh bạ điện thoại là dấu hai phẩy ( ,,) chẳng biết sao tớ lại lưu như thế nữa, nhưng giờ có lẽ sẽ là dấu chấm (.) có lẽ dấu chấm hết sẽ đỡ đau hơn dấu phẩy.
Giờ đây mọi thứ xa vời quá!
– Xa lắm thứ gọi là yêu thương
– Xa lắm thứ gọi là hạnh phúc.
Tự hỏi bao nhiêu cho đủ để lấp đầy khoảng trống trong tớ?
Bao nhiêu băng để hàn gắn vết thương?
Bao lâu để quên một người mãi mãi không thuộc về tớ như cậu?
Sao cậu ác thế?. Sao để tớ đau như thế, tớ đã dặn lòng mình sẽ không yêu bất cứ một ai… Nhưng khi cậu xuất hiện thì đã đánh gục suy nghĩ ấy trong tớ. Có biết rằng cậu làm tớ đau lắm không?. Tớ chẳng buồn vì cậu không yêu tớ, mà buồn vì cậu lừa dối tớ. Giờ đây, tớ chẳng cần gì cả, chẳng cần góc nhỏ trong tim cậu nữa, sẽ không cần nữa.
Máu sẽ đông, vết thương sẽ lành..
Tóc sẽ dài, bờ vai sẽ ấm..
Tìm một mảnh đất, chôn những kí ức viết tay…
Chờ một người xa lạ gửi cho tớ những dòng chữ như thế này. Người xa lạ à! Đợi em ở cuối con đường anh nhé! Cho em thời gian để vết thương kia mau lành sẹo. Cho em thời gian để em gói ghém những đau thương vỡ vụn, những kí ức mong manh của một con bé mới biết yêu như em. Cho em thời gian để em dọn dẹp lại con tim. Để em tự lấp đầy khoảng trống. Cho em được trở về như lúc xưa.
Đừng cố tìm em trên đường đời tấp nập, hãy đợi em nơi cuối con đường anh nhớ!
Đừng buồn vì anh không phải người đầu tiên làm con tim em loạn nhịp..
Đừng buồn vì con tim em trầy xước anh nhớ.. một trái tim có sẹo là một trái tim đã từng biết yêu thương, đã từng dám yêu, dám đau khổ.
Nhưng người lạ nơi cuối con đường ơi! Anh sẽ là người em yêu mãi mãi đấy, sẽ là người em nắm tay đi tới cuối cuộc đời,,
Người xa lạ à! Hãy gửi tặng em một bài hát anh nhớ… Hãy yêu em và đừng bao giờ lừa dối em như kẻ “hai phẩy” kia anh nhá!
Trả lời