Buổi sáng trời mây mù, hơi lạnh tràn trên các con phố dài xao xác gió. Đi trên những con đường nắng sớm xiên xiên giữa hai hàng cây, vài cánh chim vụt bay từ vòm xanh cao, gác chuông Nhà thờ như còn vương sương sớm… Dòng xe cộ trên đường giờ đi làm dường như cũng thong thả hơn, không vội vã cuống quýt chen lấn cáu kỉnh như những ngày nắng nóng. Áo lạnh được dịp khoe trên phố: áo gió các màu, không hiếm những chiếc áo khóa dày có mũ trùm đầu, áo len các kiểu: tay dài tay lửng, kín cổ hở cổ … những chiếc khăn quàng nhẹ nhàng như làn mây…Vòm cây như xanh hơn, cao hơn. Những quán cà phê như ấm cúng hơn, người với người cũng như thân quen hơn. Sài Gòn như lạ hơn đẹp hơn và dịu dàng hơn.
Đầu mùa mưa, vòm lá xanh ngăn ngắt, thi thoảng vút lên một bóng chim nho nhỏ. Ngày nắng gắt mà gió vẫn lông… mùa nắng Sài Gòn đấy: có cái nắng có cái gió nhưng không có cái ngột ngạt hầm hập như chảo rang của ngày hè Hà Nội.
Có buổi sáng lu bu công việc ngồi lỳ trong phòng, trưa mới bước chân ra hàng lang. Sững sỡ một thềm hoa dầu nâu vàng hai cánh xoay xoay trong gió trước khi đậu im trên mặt đất, giữa thảm cỏ xanh, trên mặt hồ bên những cánh bèo nhỏ nhoi xinh xắn. Một làn gió đến, hàng trăm cánh hoa lại nhẹ nhàng điệu luân vũ giữa không trung. Có buổi trưa ngồi quán cà phê dưới dàn bông giấy lốm đốm nắng xuyên qua mái lá xanh mướt. Ngoài kia, xe và người dường như cũng chậm lại, tránh đường cho những cánh hoa dầu xuống quýt xà xuống đuổi theo những bông giấy tím đỏ chạy giỡn trên vỉa hè.
Bạn mail về bảo thèm được một lần đi giữa phố, đưa tay nhặt cánh hoa dầu trên mái tóc ai. Mùa này nơi đó đâu có hoa dầu hai cánh, chong chóng của ngày xưa.
Đêm, gió Sài Gòn lẫn theo hơi nước li ti hắt vào mang theo hơi ẩm mát của đất, của mưa tràn vào nhà. Thoang thoảng mùi hoa ngọc lan rồi bỗng chốc hương thơm đẫm trong căn phòng nhỏ. Mưa như không có ý định ngừng lặng. Những ngọn nến chập chờn, mùi nến thơm dịu dàng. Một mình với hương thơm mỏng manh và chập chờn ánh nến… bên ngoài kia là âm thanh hỗn độn của dòng xe chạy không dứt, là thoáng tiếng chim hót thật mảnh nghe xót xa…đôi lúc không rõ tiếng tí tách của mưa hay của nến. Đã có lần nào là ngọn nến của riêng ai?…
Trả lời