Anh quàng chiếc khăn vào cổ và bắt đầu bước xuống đường. Lạnh quá.! Cái lạnh buốt của mùa đông đã tràn về. Anh bước đi mà sao cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Anh cứ bước mà chẳng biết mình sẽ đi đâu…
Anh dừng lại và chợt nhận ra con đường quen thuộc – con đường mà hai đứa mình vẫn hay nắm tay nhau đi vào mỗi tối. Con đường với rặng hoa sữa dài tít tắp…Cũng chính em cứ hay bắt anh phải đạp xe chở em đi dọc con đường này, vì em thích hoa sữa – loài hoa có hương thơm ngọt ngào đến vô tận… Bây giờ đã hết mùa hoa sữa nhưng anh vẫn cảm nhận thấy cái hương thơm nồng nàn và dịu ngọt ấy và vẫn nghe đâu đây những tiếng cười khúc khích của em mỗi lần trêu chọc anh…. Anh bước tiếp nhưng không hiểu sao lại chợt thấy trong lòng cô đơn và lạnh lẽo đến vậy. Cái lạnh không phải của mùa đông… Dường như là cái lạnh của một trái tim đã mất đi ngọn lửa hồng sưởi ấm.
Giờ đây, anh bước đi 1 mình và không có em bên cạnh, không có em nắm lấy bàn tay anh truyền cho anh hơi ấm bằng cả trái tim đầy yêu thương. Thiên sứ đã rời xa anh. Anh biết rằng sẽ không bao giờ anh được cùng em đi trên con đường này nữa. Trời bắt đầu lất phất mưa – những giọt mưa làm trời càng lạnh hơn. Lúc này, không cõng em trên lưng mà sao đôi chân anh nặng nề đến thế???… Anh không muốn bước nữa. Anh không tin rằng mình đã chia tay. Rồi anh thấy khoé mắt mình chợt cay. Có phải anh đang khóc??? Anh tự nhủ phải mạnh mẽ lên… Em cũng đã nói thế mà. Anh sẽ không để nước mắt rơi đâu… Anh hứa. Nhưng anh cũng biết rằng bắt đầu từ hôm nay mình sẽ phải tập bước đi một mình trên con đường này, tập sống một cuộc sống không có em bên cạnh. Và anh sẽ buồn lắm! Nhưng biết làm sao được khi em đã muốn ra đi. Điện thoại đổ chuông vang lên giai điệu bài hát “Con đường tình yêu”. Chợt trái tim anh bỗng quặn đau… “Nào ngờ đâu duyên số em đi với tôi một đoạn thôi. Bỗng em xa khuất dần. Giấu nước mắt nghe cô đơn em quay về. Và giờ đây thêm nỗi nhớ em quẩn quanh đêm đêm. Và giờ tôi không muốn đi tiếp đoạn đường kia, ngày em xa tôi giấc mơ kia đã tan rồi…Chỉ có thể yêu em thôi…Tình này trao đến em rồi… Và từng đêm tôi vẫn mơ về.. ở đoạn cuối con đường….có em….!
Hãy bước đi và tìm 1 tình yêu mới làm em hạnh phúc… Cầu chúc cho em luôn được bình an… Anh sẽ nhớ em nhiều lắm đấy. Vì anh yêu em – thiên sứ của anh ạh. Tạm biệt em…tình yêu của anh…!!!
Trả lời