Anh này, em sẽ không buông tay anh ra dù là một giây thôi.
Em sẽ yêu bằng cái cảm xúc khờ dại nhất nhưng chân thành nhất…
Em sẽ bỏ mặc những lời nói có thể làm em tổn thương. Cứ mặc nhiên để tình cảm trong tim em luôn hướng về một phía, vì em biết ở đó luôn có anh.
Đôi khi em bướng bỉnh không chịu nghe lời, làm anh buồn vì em không chịu hiểu, chỉ biết nhõng nhẽo và nũng nịu,có những khi anh cảm thấy mệt mỏi bởi yêu một cô bé như em. Buồn vì anh không nắm bắt được em, vì em quá đỗi vô tư và quá đỗi hồn nhiên…
Em biết anh luôn muốn em phải mạnh mẽ nhưng anh à! Giá mà anh có thể cảm nhận được cái cảm giác mất mát này đã làm em đau đớn hằn học và bật khóc. Giá mà anh nhìn thấy những giọt nước mắt mặn chát, cay nồng xộc lên sống mũi như hàng ngàn hàng vạn mũi kim đâm anh sẽ không lạnh lùng như vậy.
Có những lúc em chông chênh buồn, em cần có anh bên cạnh, để rồi anh trả lời em bằng một sự im lặng đến vỡ vụn….
Có những lúc em quan tâm, em chăm sóc và tỏ ra lo lắng, anh gạt em ra một bên với cái ý nghĩ rằng em còn nhỏ, em chưa đủ lớn để có thể lo lắng cho anh…
Anh nói em trẻ con cũng được, bảo em khờ dại cũng được, vì vốn dĩ em là như thế và chỉ biết yêu anh như thế mà thôi.
Em sẽ tiếp tục yêu anh, vì với em tình yêu này đủ lớn để vượt qua những điều trước mắt.
Cùng em vượt qua điều đó được không anh? Hãy yêu em như ngày đầu anh gặp em anh nhé. Em sẽ chờ anh đừng buông em ra anh nhé.
Trả lời