Anh à! anh có biết lúc này em nhớ anh nhiều như thế nào không?chắc là anh không biết rồi vì ngay cả chính em cũng chẳng biết được! lấy gì mà đo được nỗi nhớ anh nhỉ?chỉ biết là nhớ, rất nhớ mà thôi.
Em phải tạm quên những tháng ngày bình yên để sống nơi thành phố ồn ào.
Anh phải tạm quên những tháng ngày vui chơi để học nơi xa kia.
Chúng ta phải tạm quên những ngày chúng ta bên nhau, lúc nào cũng có nhau như một cặp trời sinh,đúng không anh?
Chúng ta sẽ cố gắng học thật tốt rồi sẽ trở lại bên nhau như trước, sẽ cầm tay nhau chạy trên bãi cỏ xanh tươi và mãi mãi hạnh phúc anh nhé! Em yêu anh!thỏ cam của em! Nhớ anh rất nhiều!
Trả lời