Gởi người Sài Gòn,
Mùa mưa năm nay Sài Gòn có những ngày mưa thật lạ lùng. Những cơn mưa sầm sập quất xuống hàng cây ràn rạt lá, quất xuống dòng người câm nín giữa đường kẹt xe, quất lên những mái tôn liêu xiêu hẻm nhỏ…
Buổi sáng trên xe từ xa trở về Sài Gòn, em đã nghĩ mình sẽ chạm vào hơi thở trong trẻo, nắng vàng ươm đổ dài trên những tán lá… sẽ chạm vào đâu đó hương cà phê Sài Gòn sáng để rồi lòng em sẽ nhẹ nhõm… Nhưng cuối cùng, em lại chạm cửa ngõ với cái lạnh se sắt của cơn bão vừa qua… nhìn cây cối xơ xác… đường ướt mưa… Ừ thì lòng Sài Gòn xôn xao… em cũng nôn nao nhớ người Sài Gòn lắm… Tự nhiên em mỉm cười, nụ cười ngốc nghếch… thấy mình nhớ vu vơ quá…
Em nhớ ngày đầu tiên bước chân vài Sài Gòn, em đã bảo là em sẽ không yêu nổi thành phố này… nơi không thuộc về em. Bạn bảo: biết đâu một ngày bạn yêu ai đó ở Sài Gòn này tự nhiên bạn lại yêu Sài Gòn hơn cả người Sài Gòn… Em đã cười… Để bây giờ…
Có khi là những con đường giữa hai hàng cây cao vút, gió chiều xào xạc…
Có khi là một chiều cà phê Hàn Thuyên, ngồi bên nhau bảo chuột xinh như con sóc…
Có khi là những chuyến bay đêm, bên ngoài cửa sổ máy bay bầu trời như dát bạc. Em đã nghĩ miên man về điều gì xa lắm…
Có khi là dòng tin nhắn em ngoan trước khi lên máy bay, là dòng tin đón đợi khi máy bay vừa đáp, em chỉ vừa đặt chân xuống cổng hành lý, vừa mở điện thoại.
Có khi là những dòng tin nhắn trên facebook, trên yahoo… những emoticon làm em nhớ khuôn mặt ai da diết…
Có khi là buổi chiều mưa đứng từ ban công cơ quan em đã mong ước được nhìn thấy dáng ai đó đứng đợi em trong mưa…
Hơn ba năm, mưa Sài Gòn vẫn thế, nắng Sài Gòn vẫn thế, gió Sài Gòn vẫn thế… chỉ có em là khác…
Em biết giọng nói người Sài Gòn, biết tiếng cười người Sài Gòn, biết ánh mắt của người Sài Gòn, em biết em dành bao nhiêu yêu thương cho những lời chúc ngủ ngoan, cho những ngày em thật khác…
Em tập sống hết mình với Sài Gòn, với tình yêu em dành cho người Sài Gòn nhỏ bé… liệu đã đủ để em nói rằng Sài Gòn của em không? Của em như một quê hương? Của em như một nơi đã qua cho em trưởng thành? Của em như một quãng đời tuổi trẻ em gởi lại đây? Của em… như tình yêu em dành cho người Sài Gòn… chỉ dành cho người Sài Gòn… chỉ một người Sài Gòn thôi…
Trả lời