Anh à! Có 1 câu nói ” Đợi chờ là hạnh phúc”, thật sự đợi chờ có mang lại hạnh phúc hay không? Hay đợi chờ để rồi trong lòng lại mang nhiều nỗi đau? Em không biết bày tỏ thế nào tâm sự trong lòng em để cho anh thấu hiểu, nhưng anh ơi tình cảm mà cứ giấu mãi trong lòng thì rất khó chịu. Đến hôm nay thì em không thể cứ im lặng mãi, em xin nhờ chương trình kết nối yêu thương chuyển những tình cảm của em gởi đến anh, mong rằng sau khi nghe được những lời nói hết sức chân thành này thì anh sẽ hiểu em hơn.
Anh có biết mỗi lần gặp được anh thì trong lòng em rất vui. Em đã có cảm tình với anh từ cái lần gặp đầu tiên ở Đà Lạt nhưng anh có hay đâu.Mỗi lần đi tour cùng anh thì rất là vui. Ở bên anh em luôn có cái cảm giác yên bình, vui vẻ và thoải mái, không cần quan tâm đến mọi chuyện xung quanh, sống thật với con tim mình.Em biết là anh không có thích em nhưng sao em vẫn muốn giữ tình cảm đó trong lòng. Em đã cố quên đi cái tình cảm đó nhưng sao khó quá anh à. Em nghĩ thời gian sẽ giúp em quên được anh nhưng chuyến Mũi Né vừa rồi lại làm cho em suy nghĩ nhiều hơn, lại làm cho em thích anh nhiều hơn. Anh có biết sự quan tâm anh dành cho em càng làm em càng vui trong lòng để rồi không thể …quên anh. Trước mặt em là nhưng con sóng biển cứ dập dìu vỗ vào bờ rất êm đềm,ngồi bên cạnh nói chuyện với em là anh, đi dạo biển với em cũng là anh, anh luôn tạo cho em những cảm giác rất êm đềm, yên bình như những cơn sóng biển vậy. Ngồi trước biển anh cùng nhau trò chuyện rất là thoải mái, em mong thời gian dừng lại ngay lúc đó không trôi qua nữa, để em có thể ngồi mãi cùng anh.Trong lúc trò chuyện anh hỏi em tại sao em không đi Đà Lạt mà lại chọn đi Mũi Né, em chỉ cười rồi trả lời với anh là vì lâu rồi em chưa đi Mũi Né nên mới chọn đi Mũi Né, nhưng thật sự đó chỉ là 1 lý do nhỏ thôi còn 1 lý do đặc biệt khác mà em chưa nói cho anh nghe. Lý do đặc biệt đó chính là ANH. Vì sự có mặt của anh trong chuyến đi này nên em mới chọn đi. Anh lại hỏi em sao không chịu lấy chồng đi? Em chỉ cười mà khôn biết nói sao nữa. Anh đâu biết không phải em không muốn lấy chồng mà vì người em muốn đặt trọn niềm tin cả đời cứ ở trước mặt em, cứ nói chuyện vui đùa với em mãi, không chịu mở lòng ra đón nhận em, cứ xem em như là 1 cô em gái bướng bỉnh thì làm sao em có thể được chứ.Em biết là chuyện tình cảm là phải xuất phát từ 2 phía thì mới có hạnh phúc bền lâu. Nhưng mà trong chuyện tình cảm anh chưa bao giờ nghiêm túc với em cả, cứ đùa đùa giỡn giỡn hoài thì sao em có thể biết được tình cảm thật sự anh dành cho em có giống như em đã dành cho anh không? Bên cạnh anh muốn nói hết nỗi lòng của mình cho anh hiểu nhưng mà không biết sao em không thể mở lời…chắc có lẽ em sợ anh sẽ từ chối tình cảm của em, em sợ anh sẽ không nói chuyện với em nữa. Nhưng giờ dù thế nào thì em cũng sẽ nói hết những tình cảm này, dù kết quả có xấu nhất đi nữa thì em cũng sẽ có gắng chấp nhận. Thật sự thì em thích anh. Em chỉ mong anh sẽ đáp lại tình cảm này. Sau khi nghe xong những dòng tâm sự này thì hãy nhắn tin trả lời cho em biết nha anh. Chỉ cần anh trả lời cho em biết là mình có thể đến với nhau được không. Nếu không thể thì em với anh vẫn như ngày nào anh nhé, em sẽ dừng tình cảm đó lại và em sẽ xem anh như là 1 người anh trai.
Trả lời