Gửi La thân yêu!
Đồng hồ vừa đổ chuông bắt đầu một ngày mới. Anh cũng vừa làm xong phần công việc của mình đang nhâm nhi tách cafe rồi nhớ đến em! Lúc tối được nghe giọng nói của em giờ vẫn thấy thật nhiều cảm xúc: một chút bất ngờ, một chút nhớ và thật nhiều chút thân quen….” lúc nào chúng ta lại đua xe tiếp nhé!” Nghe thật gần, thật bình dị và dễ thương quá, em ạ!
Đến hai mươi năm chưa em nhỉ? Hiii, thực sự là anh không nhớ rõ từ lúc nào chúng ta đã quen, chỉ nhớ là trong mọi trò vui có 2 cái mẹt đấy.
Anh vẫn nhớ cảm giác đấy, cái cảm giác khi gia đình em không còn ở quê nữa mà chuyển về nơi khác, anh không biết Hải Phòng là ở đâu, ngày nhỏ nghe thế thôi đã thấy xa xôi và lạ lẫm… buồn thiu em ạ.
Giờ anh lại có thời gian nhớ về ngày xưa. Nhớ những buổi trốn ngủ trưa đi chơi “pháo nổ pháo nang” rồi đua ôtô nhựa, rồi chơi đồ hàng, thu gom nhựa đổi kem và kẹo kéo… À rồi leo cây nữa chứ, quê mình vẫn còn rặng cây chạy dài tít tắp đó. Sau khi em đi rồi anh có thêm một số trò mới: “nhảy dù” hay đột kích là một, tắm sông, bắt ếch đêm….nhưng anh ít trốn ngủ trưa hơn 😀 Không biết em đi rồi còn giận anh vì anh là người làm em khóc nhè nhiều nhất không: những lần tranh đồ chơi, những lần không cho em chơi cùng rồi cả những lần cành cạch nhau nữa…trẻ con thật ấy.
Giờ gặp lại em thực sự đó là một niềm vui lớn lao và là một thứ cảm xúc thật khó tả. Anh đang ngắm em qua ảnh xem em có khác với ngày xưa không nhưng em vẫn thế: vẫn khuôn mặt và nụ cười quen quen, khi nói chuyện lại với em anh nghe giọng nói em thì thấy khác >”< thấy dịu dàng hơn, cách nghĩ chín chắn và tình cảm lắm…
Anh thầm cảm ơn cuộc sống khi mang lại cho anh một người bạn thật tuyệt. Tuổi thơ đã qua đi và giờ là hiện tại, cảm ơn em về những tình cảm em dành cho anh luôn nhớ về anh, về thơ ấu.
Bữa nào em về lại quê nhé! Vẫn còn hàng cây đó, chạy dài tít tắp…..
Cảm ơn chương trình Cạ Cứng đã cho mình có
Ps: anh gửi qua 8-3 cho em này…
Ngày hôm nay ta lục lại kí ức
Lên chuyến tàu chạy về tuổi thơ xưa
Chạy qua đồng xanh, qua những hàng dừa
Bước xuống quê khi mặt trời mới rạng
Ta về đây như chưa qua năm tháng
Ta được nghe mẹ ru hát ầu ơ
Ta lại nghe hàng cây đu thẫn thờ
Chờ chiều xuống cùng cánh diều no gió
ôm cụm cỏ khô ta thơm mùi mật
Trong đất lành chơi pháo nổ pháo lang
Pháo nổ to trong tiếng em rộn ràng
Rồi khóc thét khi mẹ cầm roi đánh
Ôi tuổi thơ ta nghe trong hơi thở
Bao kí ức ta để mãi trong tim
Rồi mai kia ta có lúc kiếm tìm
Là niềm vui dù cuộc đời khốn khó.
Trả lời