Đây là một chương trình hơi mang tính “cá nhân”- nó là những tâm sự của chính những người bạn của Dế cùng với bài hát mà họ muốn nghe khi kết thúc một năm (dù bài hát, đôi khi chẳng liên quan gì lắm tới tâm sự) 😀
Đó là năm 2005. Trong chương trình hồi ấy không thực sự có một điểm nhấn nào. Nó chỉ như một buổi tối tận cùng của năm, những người bạn dù ở rất xa nhau, được ngồi lại cùng nhau, nhìn lại một năm đã qua, những được-mất của mình và hướng tới một năm đang tới với thật nhiều hi vọng.
Đã 5 năm trôi qua kể từ chương trình này. Rất nhiều điều đã thay đổi nhưng thói quen cùng nhìn lại và cùng hướng về phía trước thì vẫn nguyên vẹn như thế.
Mãi sau này, rất lâu sau này, Dế mới biết rằng bài thơ ở track số 5 – “Thơ cuối năm” được viết để tặng cho Dế. Lúc đó Dế đọc lại bài thơ ấy và có một cảm nhận rất khác. Hóa ra, nhận một điều gì đó dành cho riêng mình luôn thật đặc biệt. 😡
***
Em nhắc ta: “Ngày cuối năm rồi đấy”
Ngày màu đông nắng bỗng lạc thơm hồng
Ta lặng mình nghe đêm rơi khẽ
Dưới hiên nhà gió đã ngả nghiêng đong
Ngày cuối năm, viết nốt cũng sẽ xong
Trang thư cuối, những vần thơ kết cuối
Những thở than, những nỗi niềm dang dở
Thôi khép vào in kí ức xa mau
Ngày cuối năm, hát trọn nốt một câu
“Thôi chào nhé, năm đang qua se sẽ”
Khúc nhạc đượm trên môi rớt nhẹ
Hứng xác mùa xanh, trút ánh bình minh
Ngày cuối năm, những phút lung linh
Ta gửi hết vào trong em rất lẹ
Ngày cuối năm, người cuối năm nhắc khẽ
Hãy khép trang ngày bằng những chấm môi hôn
-little wings-
Trả lời