Có ai đó đã ưu ái nói rằng: Những cô gái tháng Hai mang hình hài của gió, niềm tin xanh mướt như cỏ và tấm lòng sáng trong thắp nến ấm đỏ trời chiều, làm tan đi những bụi mưa cuối tháng Giêng lạnh lẽo.
Còn tháng hai mang đến cho tôi
một tâm hồn đa sầu đa cảm.
Cũng bởi thế, mà người ta hay nghĩ về tôi, là một đứa
hay nói dối
và đa tình.
Khóc là ngu xuẩn và điên rồ. Nhưng vẫn lạnh đắng, tơi bời và lã chã rơi. Chỉ là gột rửa nỗi buồn và tha thứ cho những người thích đánh giá người khác.
Có đôi ba lần hỏi mẹ tại sao lại sinh ra tôi trong cuộc đời, rồi hờn giận nói vào đời là khổ. Mẹ bảo tôi sinh ra ngoài ý muốn, có đâu một đêm rạng sáng tháng hai, ba chưa về, mẹ trở dạ trong một mùa vất vả, và thế là tôi lớn lên
ngang bướng, lười biếng,
suy nghĩ viển vông, lông bông,
chạy theo những điều người đời hay phớt lờ
còn nhìn tương lai không thèm muốn bất cứ thứ gì, tiền, tài hay danh vọng
Tôi hay mặc cảm với những nỗi buồn vô cớ, cứ để thời gian trôi đi và làm thinh không buồn giải thích. Cũng bởi thế nên trong mắt mọi người, đôi khi tôi còn là một đứa lầm lì khó chịu.
Thế nhưng
Có câu chuyện về một nhà buôn tranh nhân hậu đã làm tất cả để che giấu những sự thật, giữ lại nguyên vẹn niềm tin trong trí óc và niềm vui lấp lánh trong đôi mắt của ông lão mù lòa.
Nên
Tôi vẫn sống và yêu cuộc đời này vô hạn.
Vẫn lười biếng nếu phải chạy theo tiền bạc và làm những điều mình không thích
Vẫn suy nghĩ viển vông về một thế giới tràn ngập tiếng cười và ngắm nét em thơ vẫn hồn nhiên trong giấc ngủ.
Vẫn cố chạy đi thật nhanh trên một con đường khấp khởi sỏi đá, khô khốc và trơ trơ bụi bẩn.
Vẫn nhìn tương lai là một chuỗi ngày đầy hy vọng và không bon chen.
Cảm ơn tháng hai, và cảm ơn Mẹ
Đã trở dạ sinh ra tôi dù ngoài ý muốn
Đã cho tôi hiểu rõ về giá trị của bản thân. Hiểu rõ đâu là tình yêu đích thực, không vụ lợi. Hiểu rõ đâu là sự chân thành, đâu là tình bạn, đâu là sự cảm thông và bao dung.
Tạm biệt nỗi buồn và tạm biệt những người-đã từng ở đâu đó trong trái tim tôi…
Trả lời