Tớ sẽ quên cậu. Ngày này năm ngoái có lẽ tớ đã hành động sai rồi, tớ ko nên về vào cái ngày cậu tròn 20. Cái ngày mà tớ biết tớ nhớ cậu nhiều thế nào, tớ biết trái tim tớ run lên khi nghĩ tới cậu, cái cảm giác đó khiến tớ trốn tránh cậu, phủ nhận cậu, và làm cậu xa tớ,…để rồi phải mệt mỏi với nỗi nhớ cậu…với sự lạnh nhạt của cậu mà do chính tớ tạo ra…tớ sai rồi. và quá muộn để nói ra. Muộn rồi. Cái ngày cậu nói có girl friend cũng đã tới …
Tớ nên làm gì. Cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống, ko thể send 1 tin nhắn tới cậu. Tớ sợ sẽ biết rằng cậu đang lạnh nhạt, hờ hững với tớ…sợ rằng lòng tự trọng của tớ sẽ bị tổn thương. Bởi cảm giác về cậu…thật lạnh lùng…ko còn quan tâm như trước … có một khỏang cách quá lớn … tớ ko thể đi qua nó. Vì có lẽ chính tớ là người tạo ra nó. Ko được nữa rồi phải ko cậu?
Hôm nay off buổi học thêm tiếng anh, định qua nhà cậu rồi lại thôi. Chân tớ ko thể bước đi. Bao nhiêu ngại ngùng. 1 mình tớ ko biết sẽ nói gì, ko biết sẽ phải đối diện với cậu thế nào. Sau 1 thời gian im lặng quá lâu.
Hình ảnh cậu tại sao cứ luôn hiện về trong tớ. Công viên ấy tớ tới đó học thể dục vào thứ 2 hàng tuần, lớp học thêm Tiếng Anh vẫn 1 tuần 3 buổi, con đường ấy, và cả chiếc xe đạp, cậu chở tớ đi tới nhà thờ. Tất cả những nơi tớ cùng cậu đi, đã từng đi thật vui vẻ, đã từng nói chuyện rất chân thành. Và cả những tin nhắn của cậu, tớ đã rất hạnh phúc. Lúc đó, chúng ta là 2 người bạn thực sự. Tớ đã nhớ tất cả những kỷ niệm khi gần cậu, có thể đối với cậu nó chẳng có gì, và ko đáng nhớ. Nhưng đối với tớ, đó là những tháng ngày tuy ngắn ngủi nhưng thật ý nghĩa.
Nhưng rồi tớ đã dần nhận ra…cậu đang xa tớ dần dần. Ko còn nhắn tin nói chuyện với tớ và tớ vẫn biết, những lần đi học cùng cậu trên chiếc xe đạp này. Ko khí rất nặng nề. Ko nói gì cả. Đoạn đường trở nên thật dài. Nhưng tớ vẫn muốn thế, tớ muốn níu kéo thời gian bên cậu. Vì tớ biết cậu đang và sẽ xa tớ. Tớ đã sai … trái tim tớ cũng thế. Ko được thích cậu chứ, ko được đập sai nhịp như thế, mà nếu như thế thì sao,sao lại cứ lẩn tránh cảm giác đó, tại sao lại hành động ngược lại, tại sao phải sợ khi phát hiện ra điều này, tại sao ko cho cậu biết điều này khi cậu hỏi: tớ và cậu có gì hơn tình bạn ko? Tại sao nói ko, tại sao nói chỉ quý cậu. thế thì tại sao khi cậu hỏi: làm em gái tớ nhé? Tại sao lại nói ko. Những ngày im lặng dài thật dài. Cùng dãy trọ, ngày nào cũng đi qua phòng cậu, thế nhưng 1,2 ,3 ngày … rồi 1 tuần ko nhìn thấy cậu. Ko nói chuyện. Tớ nhận thấy rõ khoảng cách này đang lớn lên từng ngày, học cùng lớp tiếng anh nhưng cậu nói chuyện rất thân thiện với bạn Thủy nào đó, mà ko nói với tớ. Điều đó làm tớ vô cũng lúng túng, mặt tớ đỏ bừng lên mà ko biết vì sao. Học về vẫn cố nói chuyện vui vẻ với cậu.
Mỗi lần online là tớ lại check nick cậu. Tớ ko nên làm thế nữa,
Bài hát twinkle, twinkle, little star có lẽ ko nên nghe nữa, … nhưng tớ thực sự ko biết phải làm thế nào để xóa đi những hình ảnh về cậu, những kí ức mà tớ vô tình tự chắp nhặt hàng ngày khi gần cậu, có những điều mà vô tình cậu làm nó trở thành kí ức trong tớ. Những kí ức mà cậu có lẽ ko biết tới để mà nhớ đến nó. Nhưng tớ thì lại luôn giữ và giờ đây thì ko thể nào quên.
Cậu là người bạn thân của tớ. điều này chỉ tồn tại trong suy nghĩ của riêng tớ mà thôi. Và tớ muốn …
Chấm hết tất cả
Xóa đi tất cả
Xóa đi
Tớ sẽ quên
Sẽ quên cậu.
hat_nang says
ui, thích yêu cầu này quá cơ :X
.nhim xu. says
😡 iêu quá 😡 cảm xúc chân thật 😡
dackek says
ủa, hình như yêu cầu này được phát 1 lần rồi mà . Không lẽ mình nhớ nhầm, hay là do lời văn được copy lại .
Thôi kệ , có phát là hay rồi . ^^ . Thank
love_rainy says
đáng yêu quá!
lyhong721 says
hinh nhu co cop lai phan loi o 1 bai nao do nhung cung hay day chu!
bongtuyet0_0 says
có những điều mà vô tình cậu làm nó trở thành kí ức trong tớ,những kí ức mà có lẽ cậu không biết tới để mà nhớ đến nó…
nonamedang says
thật đep…tình cảm đó
xumidethuong_td says
lau lau roi moi tham theoyeucau^^ cau chuyen hay qua, do se la 1 ky uc that dep ^^
habang says
:-X Hay thật đấy !!!
Mình cũng đang có cái cảm giác này !!!
Nhưng mình sẽ k quên……….mãi là ban………..đó là điều mình muốn 🙂
kim cuc says
…