Tớ nên làm gì đây
cầm đt lên rồi lại đặt xuống
ko thể gửi 1 tin nhắn tới cậu. Tớ sợ sẽ biết rằng cậu đang lạnh nhạt, hờ hững với tớ…sợ rằng lòng tự trọng của tớ sẽ bị tổn thương. Bởi cảm giác về cậu…thật lạnh lùng…ko còn quan tâm như trước….có một khỏang cách quá lớn…tớ ko thể đi qua nó.vì có lẽ chính tớ là người tạo ra nó. ko được nữa rồi phải ko cậu?
Hôm nay được nghỉ một buổi học thêm tiếng anh, định qua nhà cậu rồi lại thôi.chân tớ ko thể bước đi.bao nhiêu ngại ngùng.1 mình tớ ko biết sẽ nói gì.ko biết sẽ phải đối diện với cậu thế nào.sau 1thời gian im lặng quá lâu.
hình ảnh cậu tại sao cứ luôn hiện về trong tớ.công viên ấy tớ tới đó học thể dục vào thứ 2 hàng tuần,lớp học thêm t.a vẫn 1 tuần 3 buổi, con đương ấy, và cả chiếc xe đạp, cậu chở tớ đi tới nhà thờ.Tất cả những nơi tớ cùng cậu đi,đã từng đi thật vui vẻ, đã từng nói chuyện rất chân thành. Và cả những tin nhắn của cậu, tớ đã rất hạnh phúc.Lúc đó, chúng ta là 2 người bạn thực sự. Tớ đã nhớ tất cả những kỷ niệm khi gần cậu, có thể đối với cậu nó chẳng có gì, và ko đáng nhớ.Nhưng đối với tớ, đó là những tháng ngày tuy ngắn ngủi nhưng thật ý nghĩa.
Nhưng rồi tớ đã dần nhận ra…cậu đang xa tớ dần dần.ko còn nhắn tin nói chuyện với tớ và tớ vẫn biết, những lần đi học cùng cậu trên chiếc xe đạp này. ko khí rất nặng nề. ko nói gì cả. đoạn đường trở nên thật dài. but tớ vẫn muốn thế. tớ muốn níu kéo tg bên cậu. vì tớ biết cậu đang và sẽ xa tớ. tớ đã sai…….trái tim tớ cũng thế. ko được thích cậu chứ, ko được đập sai nhịp như thế, mà nếu như thế thì sao,sao lại cứ lẩn tránh cảm giác đó,tại sao lại hành động ngược lại, tai sao phải sợ khi phát hiện ra điều này, tại sao ko cho cậu biết điều này khi cậu hỏi: tớ và cậu có gì hơn tình bạn ko? tại sao nói ko,tại sao nói chỉ quý cậu.thế thì tại sao khi cậu hỏi; làm em gái tớ nhé? tại sao lại nói ko. những ngày im lặng dài thật dài. cùng dãy trọ, ngày nào cũng đi qua phòng cậu, thê nhưng 1,2 ,3 …..ngày rồi1 tuần ko nhìn thấy cậu. ko nói chuyện. tớ nhận thấy rõ khoảng cách này đang lớn lên từng ngày, học cùng lớp tiếng anh nhưng cậu nói chuyện rất thân thiện với bạn Thủy nào đó,mà ko nói với tớ. Điều đó làm tớ vô cũng lúng túng, mặt tớ đỏ bừng lên mà ko biết vì sao. về học vẫn cố nói chuyện vui vẻ với cậu.
mỗi lần online là tớ lại check nick cậu. tớ ko nên làm thế nữa,
bài hát twinkle, twinkle, little star có lẽ tớ ko nên nghe nữa, …nhưng tớ thực sự ko biết phải làm thế nào để xóa đi những hình ảnh về cậu, những kí ức mà tớ vô tình tự chắp nhặt hàng ngày khi gần cậu, có những điều mà vô tình cậu làm nó trở thành kí ức trong tớ. những kí ức mà cậu có lẽ ko biết tới để mà nhớ đến nó. nhưng tớ thì lại luôn giữ và giờ đây thì ko thể nào quên…
samnenaps says
Tem :X
samnenaps says
Tem :X
sao_thien_than says
ngày nào cũng rình bóc tem mà toàn trươt..hichic
dalat_mua says
nhanh thiệt đó nha hiz..
goon says
sao…….sao giống mình đến vây……….
hn.duahau says
And you didn’t hear
All my joy through my tears
All my hopes through my fears
Did you know, still I miss you somehow
…
But you put a dart
Through my dreams through my heart
And I’m back where I started again
Never thought it would end : )
hjsu188 says
hjx…cứ như là kể cho mình vậy 🙁
Ps: Lại 1 lần nưa…cho e hỏi cái bài nhạc dạo đầu là bài j vậy àh 🙂
phucitbkdn says
hehe
ech_tam_bot says
I’m back where I started again
You promised yourself
j’essayer de effacer la mémoire pr apprendre à la souvenir
gaucoi says
@hjsu188: Bài nhạc nền là Like the wind của S.E.N.S bạn ah
duccanh276 says
Tớ sẽ bắt đầu quên … cậu và những kỉ niệm sẽ mãi thuộc về một miền kí ức – ko nhạt nhòa.
tieu phi long says
Tớ đã quên đc cậu.kỉ niệm tớ đã chôn thật chặt trong sâu thẳm trái tim.tớ đã làm đc điều đó.
nguoibanxu_an says
VUI quá . bài của mình được đăng…cậu ấy nói chưa khi nào được tặng món quà như thế này nếu tình cờ nghe được có cậu có vui ko ? có thể ko vì bây giờ cậu có niềm vui khác lớn hơn điều này rất nhiều cậu đã có ngày kỷ niệm mới 7-6 …
dackek says
làm gì khi không muốn quên