3:08 PM.
11.04.2010.
20 tuổi 3 tháng 17 ngày…
Chuỗi ngày mình đếm ngày một dài ra, và những yêu thương cũng như đau khổ trong cuộc đời mình cũng vì thế mà tăng lên. Mỗi ngày mình có thêm những kỷ niệm, tất cả chỉ còn là ký ức. Mỗi ngày mình sống tiếp, cười thật tươi và gặp gỡ thêm nhiều người mới.
Có những người đến bên đời mình trong một khoảng thời gian, đủ để mình trải nghiệm thêm những cung bậc khác lạ của cảm xúc. Đủ để làm mình phải khóc rồi lại mỉm cười khi tất cả đã trôi qua.
Ngẫm ra, mỗi con người không biết sẽ sống được mấy chục năm trên cuộc đời. Một năm cũng chỉ là 1 phần mấy chục của tuổi đời mình. Nhưng không có những cái một năm ấy, thì có lẽ bây giờ mình sẽ khác.
Mình vẫn hay buồn. Dù bên ngoài, mình cười nói nhiều hơn bất cứ ai. 20 tuổi và những suy nghĩ về hai chữ: “hạnh phúc”.
Thấy sao mà xa lạ, đôi khi nó mong manh ngoài tầm tay với. Có những khoảnh khắc mình đã tin không ai trên đời này hạnh phúc hơn mình. Có khi cảm giác rằng, Hạnh phúc đã ở trong đôi bàn tay này, nhưng khi mở ra xem, hình như ko phải, nó vẫn ở nơi nào đó, xa lắm!
Hoang mang..
Mình vừa chia tay một mối tình. Chia tay. Từ ấy không đúng mà phải nói như anh, đấy là “dừng lại”. Chúng mình dừng yêu, dừng lại những giây phút ngọt ngào, mê đắm, ngừng nghĩ về nhau, một ai đó đã không còn thuộc về mình… Vẫn phải tiếp tục sống, và sẽ tiếp tục yêu những người khác.
Thật ra, cái gì cũng có giới hạn của nó. Có những thứ chẳng cần lý do, chỉ đơn giản là không nên tiếp tục. Khi cả hai người thấy rằng, tình yêu không thể tiến xa thêm được nữa thì nên ngừng lại. Có tiếc nuối, có lưu luyến và có những “giá mà”… Cả hai vẫn cùng mỉm cười. Dù mình không thể nhìn vào mắt anh lúc đó, dù vẫn vòng tay ôm anh trên con đường trở về nhà… nhưng rồi hai bàn tay ấy đã vẫn phải rời nhau.
Trong những ngày này, bỗng dưng thấy mình hạnh phúc. Dù tình yêu của mình không đi đến một cái đích nào như mọi người thường mong muốn, nhưng với mình tình yêu ấy là trọn vẹn. Chúng mình đã yêu, đã trao cho nhau nhiều thứ, đã buồn về nhau và đã mỉm cười khi chào tạm biệt. Thế là đủ cho một tình yêu. Lần đầu tiên chia tay khi cả hai người vẫn còn tình yêu, chia tay mà không ai làm tổn thương nhau. Anh đã nói rằng, anh vẫn còn tình cảm với mình. Mình cũng thế. Mình và anh, sau bao nhiêu tháng ngày, lại quay về cái điểm xuất phát của một năm về trước, khi lần đầu chúng mình nhìn thấy nhau… và nghĩ về nhau thật nhiều .
Mình vừa đặt tay lên trái tim mình, thấy nó đập mạnh hơn một chút nhưng không loạn nhịp. Trái tim ấy còn nguyên sau cuộc tình này. Anh không đâm thêm một vết thương nào vào nó, cũng không làm nó một lần nữa vỡ vụn. Và trong trái tim ấy, hình ảnh anh vẫn còn nguyên vẹn. Không thất vọng, không mất niềm tin. Anh vẫn là một cái gì đó thật đẹp. Và chính điều ấy gieo trong tim mình hy vọng. Tình yêu dường như không đáng sợ như mình vẫn cảm thấy. Anh bước ra và mở cho mình một cánh cửa. Mình mỉm cười và tin rằng, mình sẽ còn yêu và được yêu… dù người ấy sẽ không bao giờ là anh nữa.
Mình ghi lại những dấu mốc như thế này trong cuộc đời. 16 tuổi, 17, 18… rồi 20 tuổi. Vẫn là những thất bại trong tình yêu.
Nhưng mình vẫn còn muốn bước tiếp. Đã từng nghĩ rằng mình không thể sống nổi nếu thiếu tình yêu này, nhưng những ngày này trôi qua… nhẹ nhàng… Anh không cùng mình bước tiếp quãng đường còn lại, nhưng nhìn đâu đó, vẫn có bóng dáng anh.
Chúng ta sinh ra để dành cho nhau, không phải là người yêu, thì sẽ là một cái gì đó… một thứ tình cảm không gọi được thành tên.
Theo một cách nào đó, mình đang trưởng thành, đang chín chắn hơn. Dù mình bớt đi ước mơ, bớt đi tưởng tượng về hạnh phúc, nhưng mình học được cách trân trọng những hạnh phúc giản dị trong tầm tay với của mình hơn. Một lúc nào đó, mong rằng, mình sẽ lại biết yêu.
mr_kuyt says
ớ ờ bóc tem nà
nhoc_meo_88hn says
:X
CoiPro says
Chúc mừng ấy!
kst says
post muộn quá :”> toàn các MC dễ thượng Mình muốn làm quen hết =)
mecghi says
Có một cái gì đó em không biết gọi tên. Nghĩ về anh! Nhớ anh! Giữ giùm em nhé những điều về anh.
pitt says
chẳng hiểu sao hôm nay mình nghe xong hok thấy có cảm xúc gì cả???
playb0y810 says
Em sẽ về một sớm mai rất thật
Gió sẽ cười nắng sẽ nhảy tung tăng
Còn bây giờ nhớ đội mũ đi găng
Cùng sưởi ấm cho chúng mình anh nhé!
Anh nhớ và yêu em nhiều lắm Bd của anh!
AyE!
Hôn em!
hajime says
Hãy đừng ngừng hy vọng về hành trình tìm một nửa mình . Bạn rất dũng cảm và đáng yêu
aiko says
Giọng của Gome ? nghe anh Hói nói giọng 2 mình giống nhau mà chả tin. Hôm nay nghe mà giật mịnh Gome ah.
xiem_201 says
ôi, sau hai tuần đi vắng, về mở TYC thấy ngay số này lên sóng, ôi thích quá :*
xiem_201 says
nháy bạn Gome 1 cái là bạn ý cho kịch bản mình lên thớt luôn, hehe, thanks cô nhé :*
gome says
@Aiko : ù đây là giọng mình,mình chỉ thây hơi hơi giống thui mà nhỉ,nhưng mà Aiko đọc vẫn nuột nà hơn ,vẫn còn phải học hỏi nhìu hihi
gome says
không thanks xuông đâu ô mai việt nam của tôi đâu chẹp chẹp,bạn thu làn này thế nào có đỡ hơn chưa cô ,hêhê:D
duckie says
Dạo này ít thấy audio của Gome. Nhớ giọng “Anh à anh ơi” quá 🙁
sun shine says
đáng yêu quá 🙂 ai cũng có 1 thời như thế. Một thời để yêu, một thời để ngốc nghếch ;). Hy vọng đến giờ này cô bé ấy đã tìm thấy hạnh phúc 🙂